Những người này vây quanh Lạc Phi Linh, trên mặt cũng mang theo nước mắt, nhỏ giọng ngâm tụng gì đó. Lạc Phi Linh đang khóc, nàng dường như phải chịu nỗi đau vô tận, chịu đựng sự tra tấn bi thảm nhất trên thế gian này. “Lão tổ tông, ta không muốn… Ta không muốn như vậy…” Nàng nói với một bà lão có gương mặt hiền từ trong số những người kia, giọng điệu run rẩy, liên tục khóc nức nở. “Đây chính là số mệnh của ngươi…” Bà lão kia nhỏ giọng than thở, có một sợi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.