- Chàng yên tâm, ta cũng không vô dụng nhu trước đây. Trước kia ta không dám bước ra bước kia, tự nhiên đần độn, không biết đạo lý. Nhưng từ khi ra ngoài trời, trấn áp thông đạo phi thăng kia, tiếp thụ uẩn pháp đại đạo, cũng dần dần hiểu được ta tột cùng bản lĩnh thế nào, khác với trước kia… Phương Nguyên hơi thở dài, nói: - Có lẽ trong thời gian này, nàng cũng không tu hành lơi lỏng… - Không có a… Lạc Phi Linh nói: - Ta đứng ở nơi đó, tu vi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.