Vào thời điểm này cũng chỉ có bọn họ không để ý tới sự chê cười của thiên hạ, tới tiễn cố nhân một đoạn đường. - Tiên sinh! Bạch Du Nhiên vẫn trầm mặc quỳ gối bên cạnh, chậm chạm hành lễ với người tới dâng hương, mãi tới khi Phương Nguyên tiến tới dâng hương hắn mới đột nhiên ngẩng đầu, trên mặt đều là nước mắt, nức nở nói: - Tiên sinh, ta và phụ nhân gặp nhau không lâu, nhưng ta có thể cảm giác được người không phải kẻ xấu, phụ thân bị người trong...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.