"Cái gì?" Tùy tùng mặc đồ đen kia nói hồi lâu, vốn đã chắc chắn vạn phần, lại bất kể thế nào cũng không nghĩ tới sau khi Phương Nguyên bày ra vẻ suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng lại nói ra một câu như vậy. Ngay cả hắn ta cũng hơi ngẩn ra. Qua hồi lâu ánh mắt mới trở nên sâu kín, nhìn Phương Nguyên: "Ngươi biết mình đang nói cái gì không? Ta có thể nhìn ra được ngươi xuất thân bần hàn, mệnh như cây cỏ, chỉ vì không cam lòng túng quẫn mà cắn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.