Phương Nguyên dở khóc dở cười, cũng chỉ có thể để mặc Quan Ngạo, chẳng qua lặng lẽ giấu rượu lê của mình đi. Từ đó về sau, những người này cũng thường lui tới, trèo đèo lội suối mấy ngày, cũng muốn tới bái kiến Đại lão gia sơn thần, còn thường xuyên mang tế phẩm tới đây, sau khi Quan Ngạo kêu bọn họ đổi tế phẩm muối ăn, cũng rộng rãi thu nhận, sau đó tặng lại những con mồi mình săn được trong lúc đi giãn gân cốt cho bọn hắn mang về bộ lạc. Qua...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.