Dù sao lúc đó Tô Mộc nhận được chỉ thị là đôn đốc kiểm tra kinh tế các nơi. Chuyện trước mắt đã có chút vượt quyền.
Sau khi từ biệt Phong Ký, Tô Mộc trực tiếp trở lại khách sạn.
Hiện tại thành phố Tân Khuyết trong thời điểm trước mắt này, cuộc sống về đêm mới thật sự bắt đầu. Ngay khi Tô Mộc vừa trở lại, đã thấy ở trên quảng trường trung tâm rất đông đúc. Những người giống như hắn, trở lại khách sạn chuẩn bị ngủ, thật sự không nhiều. Chỉ có điều là một trong số lượng không nhiều, cũng không phải là Tô Mộc cố ý làm vậy. Bởi vì ngày hôm nay trải qua hơi nhiều chuyện, khiến hắn thật sự lười đi ra ngoài.
Vốn cho rằng sẽ khiêm tốn tiến vào, ai ngờ lại xuất hiện phách lối như vậy.
Mà nếu đã phách lối, Tô Mộc sẽ không tiếp tục dự tính có bất kỳ che giấu nào nữa. Như vậy cứ nói thẳng ra là được.
Reng reng!
Ngay khi Tô Mộc vừa tắm xong, chỉ mặc một áo choàng tắm, chuẩn bị nằm xuống nghỉ ngơi, chuông cửa bất ngờ vang lên. Thời điểm này, ai lại tới đây chứn?
Tô Mộc có chút bất ngờ. Sau khi mở cửa phòng ra, hắn phát hiện người đứng ngoài cửa không ngờ chính là Tư Mẫn. Nói thật, đối với Tư Mẫn, Tô Mộc thật sự không có bất kỳ thiện cảm nào. Một người phụ nữ như thế, đã bị Tô Mộc tuyên án tử hình, là người không bất kỳ khả năng xoay người nào.
Ái mộ hư vinh, tham luyến quyền thế. Mặc dù là bệnh chung của một vài người phụ nữ, nhưng đối với Tô Mộc, bởi vì Tư Mẫn tổn thương chính là Phong Ký, cho nên không thể chấp nhận được.
– Tư đại tiểu thư, có gì cần làm sao?
Tô Mộc với tâm tình như thế, giọng nói tất nhiên lộ rõ vẻ không vui.
Tư Mẫn biết sẽ là thái độ như vậy, sẽ là đãi ngộ như vậy. Dù sao với quan hệ bạn học cũ giữa Tô Mộc và Phong Ký, lại thêm biểu hiện của mình trước đó thật sự có chút quá đáng. Cho nên trên mặt cô không hề tức giận, ngược lại tiếp tục cười.
– Tô chủ nhiệm, có thể không thể đi vào rồi nói không?
– Có lời gì nói luôn ở đây đi!
Tô Mộc bình tĩnh nói.
– Đừng như vậy. Tô chủ nhiệm, Tôi biết anh và Phong Ký là bạn học cũ. Lẽ nào anh không muốn biết, quan hệ giữa tôi và Phong Ký rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì sao? Còn nữa, đêm nay tôi tới chính muốn nói về chuyện của Phong Ký!
Tư Mẫn nói.
Nghe nói như vậy, lông mày Tô Mộc nhíu lại. Chẳng lẽ trong này còn có hiểu lầm gì sao? Nếu thật sự là như vậy, hắn cũng không ngại nghe xem Tư Mẫn sẽ nói gì, sẽ làm những gì. Dù sao Tô Mộc cũng không úy kỵ.
Nghĩ tới đây, Tô Mộc liền trực tiếp tránh sang một bê, để Tư Mẫn đi vào.
Ầm!
Khi cửa phòng đóng lại, trong căn phòng chỉ có hai người. Tô Mộc bởi vì vẫn mặc áo choàng tắm, cho nên trực tiếp đứng ở phía trước cửa sổ, quan sát cảnh đêm thành phố Tân Khuyết, thản nhiên nói:
– Nói thử xem, đêm nay muộn thế này cô đến đây rốt cuộc là vì cái gì?
– Tô chủ nhiệm, đầu tiên tôi mốn xin lỗi anh vì chuyện đêm nay. Thứ hai tôi muốn nói với anh, những gì anh nhìn thấy chưa chắc đều là thật. Nhưng tôi cũng sẽ không giải thích quá nhiều làm gì. Tô chủ nhiệm, chỉ cần anh đồng ý tha thứ cho tôi, tập đoàn Tân Duệ chúng tôi nguyện ý bồi dưỡng Phong Ký, giúp đỡ Phong Ký ở trong thời gian ngắn ngủi thăng chức. Còn nữa, nếu như Phong Ký không muốn tham dự vào quan trường, có thể tiến vào trong tập đoàn Tân Duệ. Tôi sẽ thu xếp cho anh ấy vị trí Phó tổng.
Tư Mẫn nói thẳng.
Đây coi như là đến mở ra lợi thế sao?
Chỉ có điều Tư Mẫn này thật sự đủ trực tiếp. Nhanh như vậy đã bỏ qua Hàn Chương sao? Hay cô ta từ con đường riêng biết những chuyện kia của mình, cho nên mới muốn đưa ra lựa chọn như vậy? Là quyết định của Tư Mẫn hay là quyết định của Tư Hảo?
Tô Mộc không nói gì thêm, trầm mặc.
Mà khi Tư Mẫn thấy Tô Mộc trầm mặc như vậy, ngay sau đó liền làm ra động tác, khiến Tô Mộc lập tức biến sắc. Bởi vì Tư Mẫn không ngờ ở ngay trước mặt Tô Mộc, chủ động cởi y phục trên người, trong ánh mắt còn lộ ra một loại mị hoặc câu dẫn.
– Tô chủ nhiệm, nếu như anh vẫn không tha thứ cho tôi, tôi nghĩ tôi chỉ có thể thông qua phương thức như vậy để cầu xin anh tha thứ.
– Cô dừng tay, mặc y phục của cô vào, lập tức rời khỏi đây!
Tô Mộc lạnh lùng nói.
– Tô chủ nhiệm, anh vẫn chưa trả lời tôi?
Tư Mẫn không những không đi, ngược lại còn chủ động tiến về phía trước, loại mị ý trong mắt càng thêm câu hồn đoạt phách. Không chỉ như thế, cô ta còn cố ý làm ra các loại tư thế mị hoặc.
Chuyện phát triển đến bây giờ, vẫn khiến Tô Mộc không thể ngờ được!
Đã gặp qua vô sỉ, nhưng người như Tư Mẫn, Tô Mộc từ trước tới nay chưa từng đụng phải. May là Phong Ký không cần cô ta nữa. Nếu không, không chừng Phong Ký sẽ bị đội không biết bao nhiêu nón xanh.
Chỉ có điều bây giờ Tư Mẫn muốn làm gì vậy? Chẳng lẽ muốn thông qua phương thức như vậy ép mình đi vào khuôn khổ sao? Nếu thật sự là như vậy, không thể không nói Tư Mẫn vẫn là một người phụ nữ rất có tâm kế. Chỉ là rất đáng tiếc. Tâm kế như vậy lại dùng nhầm chỗ. Đổi thành người khác có lẽ sẽ cầm thương ra trận. Nhưng ở trong mắt Tô Mộc, hiện tại Tư Mẫn thật sự chỉ là một là người người phụ nữ nhìn mặt đã thấy ghét. Ở cùng với người phụ nữ như vậy một hồi, hắn cũng cảm thấy khủng khiếp.
– Đứng lại. Nếu còn đi về phía trước một bước, tôi sẽ không khách khí.
Tô Mộc khinh thường nói.
– Không khách khí? Anh không khách khí thì sẽ thế nào? Tôi thật ra rất muốn biết.
Tư Mẫn cười khanh khách.
– Tô chủ nhiệm, anh cũng biết, nếu tôi đã làm đến như vậy, anh nói hiện tại nếu như tôi chạy ra ngoài, anh sẽ bị người khác nhìn nhận như thế nào? Cho dù tôi không nói một câu nào, sự trong sạch của anh có thể giữ được hay không? Đừng quên, tôi bây giờ còn là vị hôn thê của Phong Ký. Cùng với vị hôn thê của bạn, anh lẽ nào sẽ không sợ tác phong của mình rất có vấn đề sao?
Uy hiếp sao?
Đúng là uy hiếp trắng trợn!
Nếu như nói lúc trước Tư Mẫn ở trong mắt Tô Mộc vẫn tính là có chút phân lượng, vậy giờ phút này thật sự không còn sót lại chút gì. Tô Mộc mặc dù không biết tại sao Tư Mẫn phải làm ra hành động như vậy, nhưng có thể tưởng tượng được Tư Mẫn làm như vậy sẽ mang đến cho hắn nhiều phiền phức. Giống như Tư Mẫn nói, vị hôn thê của bạn học cũ Phong Ký xuất hiện ở trong phòng mình như vậy, vẫn lấy bộ dạng như vậy, mặc dù hai người chuyện gì cũng không làm, nhưng người khác sẽ nghĩ như thế nào? Phong Ký sẽ nghĩ như thế nào?
Đừng hoài nghi. Nếu Tư Mẫn dám làm như vậy, vậy chứng minh cô ta nhất định sẽ làm lớn chuyện này.
Đúng là dụng tâm rắn rết!
Gặp phải tình cảnh như thế, tuy rằng Tô Mộc vẫn là lần đầu, nhưng hắn lại không có bất kỳ hoảng loạn nào. Càng vào những lúc như vậy càng phải tỉnh táo. Mấu chốt nhất chính là, Tô Mộc căn bản sẽ không để tới tới loại uy hiêp của Tư Mẫn.
– Tôi muốn hỏi một chút, tại sao cô phải làm như vậy? Nếu như chỉ là vì Hàn Chương và Phong Ký, thật sự cô không cần thiết phải làm như vậy. Chẳng lẽ, tập đoàn Tân Duệ các cô dính dáng tới vụ án của cục giám sát chất lượng thành phố?
Tô Mộc đột nhiên nói.
Một câu nói đột nhiên xuất hiện như thế, lập tức khiến Tư Mẫn biến sắc. Thời điểm nhìn về phía Tô Mộc, trong ánh mắt hiện ra sự khiếp sợ khó có thể che giấu. Trước khi tới, cô đã biết Tô Mộc không đơn giản. Nhưng Tư Mẫn lại thật sự không ngờ, Tô Mộc lợi hại như vậy. Chỉ dựa vào động tác của mình, có thể đoán được chuyện như vậy. Thật ra, Tô Mộc suy đoán như vậy thật sự có chút đáng tin. Nhưng cũng không phải là nguyên nhân chân chính.
Tập đoàn Tân Duệ tuy rằng có một chân trong việc cục giám sát chất lượng thành phố xây dựng tòa nhà hành chính, nhưng đều rất chính thức, có thể điều tra ra. Tư Mẫn sở dĩ làm như vậy, thật ra bởi vì bản thân muốn dựa vào phương thức như vậy, dựa vào đại phật Tô Mộc này. Bởi vì trước đó, trong điện thoại Tư Hảo đã nói rõ vấn đề. Tư Mẫn biết, so với Tô Mộc, Hàn Chương Phong Ký gì đó nhất thời, cũng chỉ là một con cọp giấy.
Chỉ cần Tô Mộc nguyện ý, Tư Mẫn thật sự có thể muốn làm gì thì làm.
Nhưng Tư Mẫn cũng biết, Tô Mộc tuyệt đối chán ghét mình. Nếu như vậy, Tư Mẫn không ngại áp dụng phương thức cực đoan để đạt tới mục đích. Thật ra chuyện như vậy, Tư Mẫn cũng lần đầu tiên làm. Không thấy sao? Tuy rằng cởi y phục, nhưng đến bây giờ, trên người cô vẫn chưa lộ ra chút nào sao?
Ngôn ngữ lớn mật, ánh mắt trêu chọc, nhưng trong xương cốt trước sau vẫn không bỏ ra, là đang diễn trò.
Mà diễn kịch như vậy, hoàn toàn bán đứng Tư Mẫn.
– Tập đoàn Tân Duệ chúng tôi và việc cục giám sát chất lượng thành phố xây dựng tòa nhà hành chính không bất cứ vấn đề gì. Chúng tôi trong sạch. Tôi làm như vậy, cũng không phải như anh nghĩ. Tôi làm như vậy chỉ có một mục đích. Tô Mộc, tôi muốn trở thành người phụ nữ của anh. Cho dù là tình nhân cũng được. Tôi sẽ không tranh thủ tình cảm. Tôi sẽ không ăn dấm chua. Khi anh ở đây, anh muốn tôi sẽ xuất hiện. Chỉ có điều khi tôi gặp phải phiền phức, anh có thể ra tay hỗ trợ. Chỉ cần anh có thể âm thầm trợ giúp tập đoàn Tân Duệ là được. Chỉ cần anh đáp ứng, tôi sẽ không i làm ra bất kỳ chuyện gì khiến anh cảm thấy phiền phức.
Tư Mẫn chậm rãi nói.
Trong lời nói đã lộ rõ ý tứ vô cùng rõ ràng. Nếu như Tô Mộc anh không đáp ứng, cũng đừng trách tôi tiếp tục theo kế hoạch lúc trước diễn kịch.
Người này cần bao nhiêu vô sỉ, mới có thể vô địch như vậy!
Cần bao nhiêu vô sỉ, mới có thể đánh tan sự xấu hổ trong lòng!
Tình nhân? Tô Mộc đảo mắt nhìn qua Tư Mẫn. Phải nói rằng dáng người Tư Mẫn thật sự không tệ. Chỉ có điều cho dù không tệ, nhưng trong mắt Tô Mộc cũng không tạo thành bất cứ uy hiếp gì. Phụ nữ bên cạnh Tô Mộc, có người không phải là quốc sắc thiên hương. Tư Mẫn như vậy, còn chưa thật sự đáng nhắc tới.
Mỹ nhân kế? Có Tô Mộc ở đây, thật sự vô hiệu!
Khi khoảng cách giữa Tư Mẫn và Tô Mộc chỉ có ba mét ngắn ngủi, Tô Mộc đã có thể nắm bắt được rõ ràng tâm tình Tư Mẫn có chút khẩn trương. Khóe miệng của hắn chợt cong lên, lộ ra một nụ cười lạnh như băng,
– Tư Mẫn, nếu như cô không muốn tập đoàn Tân Duệ hoàn toàn bị hủy, sớm dừng lại động tác nguy hiểm hiện tại của cô lại!