Ban lãnh đạo huyện do Nhiếp Việt dẫn đầu đều xuất hiện ở nơi này. Không ai dám lên tiếng, thậm chí không một tiếng nghị luận, mọi người đều im lặng đứng vững chờ đợi. Sự kiện Triệu Thụy An bị song quy giống như một ngọn núi lớn đặt trong lòng mỗi người, làm cho bọn họ hết hơi. Trận sóng gió này chừng nào còn chưa ổn định, ngày đó sẽ làm tâm thần mọi người bất an.
Dù sao không ai dám vỗ ngực nói, mình hoàn toàn không liên quan gì với Triệu Thụy An!
Mà hôm nay mọi người tập trung nơi này là vì chờ đợi người trên thành phố đi xuống, trận thế lớn như vậy địa vị của người sắp tới sẽ không nhỏ. Trên thực tế mọi người đều biết, lần này người đi xuống tuyên bố kết quả xử lý chính là chủ tịch thành phố Tần Mông.
Tần Mông, bí thư đoàn ủy tỉnh hàng không xuống thành phố Thanh Lâm, vốn không hề có chút căn cơ nào, lại thông qua chiến thuật hợp tung liên hoành đã mở ra một bầu trời mới trong thành phố Thanh Lâm. Vị chủ tịch thành phố có thủ đoạn như vậy, làm trong lòng mọi người có cỗ áp lực nói không nên lời. Vừa tán thưởng thủ đoạn lợi hại của Tần Mông, đồng thời đáy lòng mỗi người đều bắt đầu sản sinh kiêng kỵ không thể giải thích.
Người nào cũng biết sau khi Lý Hưng Hoa rời khỏi Thanh Lâm, Nhiếp Việt đã lựa chọn đứng thành hàng thêm lần nữa. Mà đối tượng lựa chọn không phải bí thư thành ủy Trương Ngâm Tuyên, mà là vị chủ tịch thành phố này. Lần này Tần Mông đích thân tới đây, nếu như nói không có ý tứ làm chỗ dựa cho Nhiếp Việt, ai tin?
- Bí thư, lần này Tần chủ tịch đích thân dẫn đội, hơn nữa tốc độ xử lý sự kiện cực nhanh, thật sự làm người bội phục.
Trương Chấn đứng bên cạnh thấp giọng nói.
- Nhóm người Triệu Thụy An làm trái đảng kỷ quốc pháp, thành phố tận khả năng tránh mở rộng ảnh hưởng, dao sắc chặt đay rối là việc có thể lý giải. Lần này Tần chủ tịch dẫn đội đi xuống, chỉ sợ chuyện này đã có xác định.
Nhiếp Việt thản nhiên nói.
- Phải ah.
Trương Chấn nói.
Tần Mông tự mình tới, ý nghĩa trận động đất quan trường Hình Đường không còn khả năng mở rộng. Trừ phi Nhiếp Việt thật sự muốn làm trái quyết nghị của thành ủy cùng ủy ban thành phố, bằng không chỉ có thể ngoan ngoãn phục tùng. Trên thực tế Nhiếp Việt đã lấy được ưu đãi, cũng không cần trong lúc mấu chốt tiếp tục gây chuyện, như vậy sẽ làm chính bản thân hắn rơi vào trong tình cảnh nguy hiểm.
Lý Kiều đứng cách đó không xa, sắc mặt vẫn bình tĩnh như thường, không ai phát hiện chút manh mối gì trên mặt của hắn. Nhưng người quen thuộc Lý Kiều đều rất rõ ràng, hiện tại hắn tuyệt đối áp chế xuống tâm tình của mình.
Triệu Thụy An rơi đài, Lý Kiều không biết tin thì thôi, hiện tại sự kiện đã được xác định, hắn lại từ chỗ Ôn Bằng nghe được tin tức không ngờ ở trong thời gian ngắn thành ủy cùng ủy ban thành phố cũng không dự tính phân phối chủ tịch huyện, điều này làm cho Lý Kiều vô cùng buồn bực.
Vì sao trong thời gian ngắn sẽ không lập chủ tịch huyện?
Nếu nói như vậy, Lý Kiều chẳng phải không có chút hi vọng nào? Loại tình huống này ý nghĩa ra sao, Lý Kiều hiểu rõ hơn ai khác. Ý nghĩa vị trí chủ tịch huyện có người trên thành phố theo dõi, hiện tại người kia đang toàn lực hoạt động, đợi sau khi người nọ xử lý tốt chuyện trong tay, sẽ trực tiếp hàng không đi xuống.
Nghĩ tới đây, tâm tình Lý Kiều càng thêm nóng nảy, thật khó khống chế.
Không có ai không muốn tiến bộ! Triệu Thụy An rơi đài, điều này đối với Lý Kiều mà nói tuyệt đối là một cơ hội. Lấy vị trí phó bí thư huyện ủy tiếp nhận chức vị chủ tịch huyện, đây là chuyện vô cùng bình thường. Ai ngờ bây giờ lại xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, Lý Kiều có thể ôn hòa nhã nhặn mới là lạ.
Chín giờ rưỡi sáng!
Trong sợ chờ đợi lo lắng của ban lãnh đạo huyện Hình Đường, đoàn xe của Tần Mông rốt cục xuất hiện trước mắt. Người dẫn đầu chính là xe của cục trưởng cục công an huyện Từ Tranh Thành nhận lĩnh nhiệm vụ tiếp đón đoàn xe, phía sau là năm chiếc xe khác đi theo.
Tần Mông ngồi trong xe, nhìn tình hình bên ngoài, vẻ mặt không hề có chút cảm xúc biến hóa, thản nhiên nói:
- Để đồng chí Nhiếp Việt lên xe, những đồng chí khác đều đi theo đoàn xe, tới thẳng lễ đường huyện ủy.
- Dạ!
Chu Chương vội vàng đáp.
Đợi sau khi Nhiếp Việt ngồi vào trong xe trong ánh mắt hâm mộ của mọi người, đoàn xe tiếp tục chạy tới. Ban lãnh đạo huyện Hình Đường nhanh chóng lên xe, dựa theo trật tự thân phận, toàn bộ đoàn xe chỉnh tề đi tới. Cứ như thế đoàn xe chạy vào đại viện huyện ủy, Tần Mông cùng Nhiếp Việt xuống xe đi thẳng về hướng lễ đường. Lần này những người đi theo Tần Mông cũng không phải người bình thường.
Tỷ như bí thư Ban kỷ luật thanh tra thành phố Chu Tòng Lan cũng có mặt. Ngoài ra còn có phó trưởng ban tuyên truyền thành phố, nhân viên công tác đài truyền hình. Tóm lại trận thế đầy đủ, mọi người theo sát Tần Mông tiến vào lễ đường.
Hoa hoa!
Khi thân ảnh Tần Mông xuất hiện trong lễ đường huyện ủy, tiếng vỗ tay vang lên như sấm. Phải biết rằng lần này là hội nghị toàn bộ cán bộ lãnh đạo huyện, tất cả cán bộ cấp khoa đều có mặt. Những người lãnh đạo ban ngành trong huyện, người lãnh đạo hương trấn, không vắng mặt người nào. Người nào cũng biết lần này Tần Mông tới làm gì, nếu thật sự làm ra hành động sai lầm, cả đời xem như gian nan.
Dưới tình huống như thế, tiếng vỗ tay kéo dài không thôi, mãi tới khi Tần Mông ngồi xuống đài chủ tịch, xem như tạm thời ổn định.
Tô Mộc ngồi bên dưới, cảm thụ loại không khí áp lực này, vẫn duy trì bình tĩnh tuyệt đối.
Nói thật ngày hôm qua khi nhận được thông tri, Tô Mộc thật sự có chút ngoài ý muốn, hắn thật không ngờ lần này Tần Mông lựa chọn tự mình dẫn người đi xuống, đây tuyệt đối là một loại tư thế ủng hộ chính diện, chính là muốn làm cho tất cả mọi người hiểu được, Nhiếp Việt là người của hắn, hắn muốn nói chuyện cho Nhiếp Việt. Hơn nữa nhìn quy mô hội nghị hôm nay, có chỗ dựa như vậy, thật sự còn có xu thế tình huống càng thêm căng thẳng.
Mà chỗ dựa như vậy Tô Mộc vẫn mong nhìn thấy, bởi vì vị trí của Nhiếp Việt càng ổn, Tô Mộc muốn triển khai công tác sẽ càng thêm thuận lợi.
- Nhưng không biết hôm nay sẽ xuất hiện tình huống như thế nào.
Tô Mộc âm thầm suy đoán.
Dù hiện tại truyền ra thật nhiều lời đồn đai, nhưng chỉ cần chưa có văn kiện xác định, Tô Mộc sẽ không tin kết quả sự kiện Triệu Thụy An bị song quy. Dù sao ở trong quốc nội, cũng giống như chỉ thị của lãnh đạo, lãnh đạo bất đồng chỉ thị sẽ có nhiều cục diện. Nhưng đừng động là loại chỉ thị nào, chỉ cần hình thành văn kiện, như vậy các chỉ thị bằng miệng biến thành lời vô nghĩa, tính chất của văn kiện mới là điểm trọng yếu nhất.
Hội nghị hôm nay do Lý Kiều chủ trì, làm phó bí thư huyện ủy, cho dù đáy lòng Lý Kiều buồn giận bao nhiêu, nhưng lúc này vẫn phải nuốt hận vào bụng, cần cam đoan bề mặt không hề trở ngại.
Khi cả lễ đường an tĩnh lại, Lý Kiều hắng giọng, lớn tiếng nói:
- Các đồng chí, hội nghị lần này đối với huyện Hình Đường chúng ta mà nói là một hội nghị ý nghĩa trọng đại, hiện tại xin mời ủy viên thường ủy thành phố Thanh Lâm, bí thư Ban kỷ luật thanh tra thành phố, đồng chí Chu Tòng Lan tuyên bố quyết định của thành ủy.
Địa vị của Chu Tòng Lan trong mắt mọi người chẳng khác gì pho tượng đại phật, có năng lượng tuyệt đối, ánh mắt hắn đảo qua toàn trường, mở ra văn kiện trước mặt, thanh âm trầm thấp vang lên. Theo thanh âm hắn vang lên, không khí hội trường bao phủ một tầng sương lạnh, mọi người duy trì nỗi kính sợ từ tận đáy lòng.
Không biện pháp, đây không phải trò chơi, không phải đang diễn xuất, mà là nhâm mệnh nhân sự.
- Trải qua hội nghị thường ủy thành ủy thành phố Thanh Lâm nghiên cứu quyết định, miễn trừ chức vụ phó bí thư huyện ủy huyện Hình Đường của Triệu Thụy An, miễn trừ chức vụ chủ tịch huyện Hình Đường, đồng thời dựa theo trình tự pháp định, lập tức thi hành.
- Hủy bỏ hết thảy chức vụ trong Đảng của Trương Giải Phóng, chức vụ phó chủ tịch hành chính huyện Hình Đường, đồng thời dựa theo trình tự pháp định, lập tức thi hành!
- Khai trừ đảng tịch của Cao Bình, miễn trừ chức vụ cục trưởng cục giáo dục huyện Hình Đường!
- Khai trừ đảng tịch của La Chí Đông, miễn trừ chức vụ phó cục trưởng thường vụ cục nhà đất quốc gia huyện Hình Đường!
…
Mỗi một câu tuyên bố của Chu Tòng Lan, giống như một thanh dao nhỏ đâm xuống, nghe vào trong tai mọi người đều có cảm giác rùng mình tận đáy lòng. Phải biết rằng mỗi một câu trong này đều quyết định nhân sinh của mỗi một người. Nếu như không có gì ngoài ý muốn, tiền đồ chính trị của những người này hoàn toàn biến mất, không còn chút khả năng nào quật khởi.
Cả hội trường ngoại trừ thanh âm của Chu Tòng Lan, hoàn toàn im lặng như cõi chết.
- Lần này thành ủy thật sự quyết đoán!
Tô Mộc nhủ thầm.
Trong quốc nội, mọi người đều biết đảng kỷ xử phạt tổng cộng có năm loại, phân biệt là cảnh cáo, cảnh cáo nghiêm trọng, hủy bỏ chức vụ trong đảng, lưu đảng quan sát cùng khai trừ đảng tịch. Trong năm loại này, cảnh cáo là xử phạt nhẹ nhất, cảnh cáo nghiêm trọng là cảnh cáo nặng nhưng xử phạt nhẹ. Hai loại này trong vòng một năm sẽ không được thăng chức trong đảng cùng không được tiến cử đảm nhiệm chức vụ ngoài đảng, nhưng vẫn còn quyền biểu quyết, quyền bầu cử cùng quyền được bầu cử.
Hủy bỏ chức vụ trong đảng là một loại xử phạt khá nặng, đảng viên bị hủy bỏ chức vụ được tuyển cử trong đảng hoặc được nhâm mệnh đảm nhiệm chức vụ lãnh đạo trong ngành thuộc đảng. Sau hai năm không được đảm nhiệm hoặc tiến cử bất kỳ chức vụ nào trong đảng hoặc ngoài đảng cao hơn chức vụ trước kia.
Lưu đảng quan sát phân biệt là lưu đảng quan sát một năm cùng hai năm. Đảng viên bị xử phạt trong lúc bị quan sát không có quyền biểu quyết, không quyền bầu cử cùng được bầu cử. Sau thời gian bị xử phạt, dù được khôi phục quyền lợi đảng viên cũng không được đảm nhiệm chức vụ trong đảng hoặc ngoài đảng cao hơn chức vụ trước kia.
Khai trừ đảng tịch trong năm năm không được phép nhập đảng, nếu có quy định nào khác cũng phải dựa theo quy định có quan hệ đến xử phạt lần này chấp hành.
Lần này sự kiện Triệu Thụy An bị song quy, những kẻ cầm đầu toàn bộ bị miễn trừ chức vụ không nói, khẳng định còn có xử lý tiếp theo.
Mà giống như Cao Bình, bị khai trừ đảng tịch xem như biến thành bảo hộ. Bởi vì có trừng phạt như vậy, khi pháp luật tuyên án nàng cũng được tạm thời giữ gìn. Đương nhiên là bởi vì nàng phạm sai lầm không nghiêm trọng, chỉ xem như tòng phạm mà thôi.
- Bầu trời huyện Hình Đường, thật sự cần bắt đầu thay đổi.
Bên tai Tô Mộc vang lên lời tuyên bố bổ nhiệm cùng miễn nhiệm, nhìn người bên cạnh, trên mặt hiện lên vẻ khó hiểu, trong vẻ kích động còn mang theo khát vọng.