Mục lục
QUAN BẢNG
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thật sự, bên phía Đỗ Phẩm Thượng truyền đến tiếng rên rỉ hơi có chút đè nén. Mặc dù có thể trước đó đã có thông báo, nhưng rất hiển nhiên lúc động tình, không phải ngươi muốn khống chế là có thể khống chế. Tiếng rên rỉ đứt quãng, rõ ràng vẫn truyền vào trong tai Tô Mộc, điều này làm cho Tô Mộc không khỏi chặc lưỡi đồng thời âm thầm lắc đầu.



Tên Đỗ Phẩm Thượng này thật là đồ phá hoại.



Có lẽ vì che dấu lúng túng, Đỗ Phẩm Thượng nhỏ giọng lầm bầm một câu gì đó, vội vàng kêu lên:



– Lão sư, có chuyện gì mà ngài lại đột nhiên gọi điện thoại cho tôi? Chẳng lẽ ngài thấy nhớ tôi sao.



– Nói nhảm, bây giờ tôi đang ở thành phố Thịnh Kinh, thế nào? Chơi đủ chưa? Nếu chơi đủ rồi thì tôi có chút việc cần cậu làm đây.



Tô Mộc nói.



– Nói gì vậy? Lão sư chỉ cần phân phó, tôi lập tức chạy tới.



Đỗ Phẩm Thượng thét to.



– Được rồi, đừng kêu gào nữa, cậu mau giải quyết cho xong đi rồi đến đây. Bây giờ tôi còn có chút việc cần hoàn thành, một canh giờ sau đến quán cafe bên cạnh trường đại học tìm tôi.



Tô Mộc nói xong liền cúp điện thoại.



Sau khi Tô Mộc nói xong lại bắt đầu thuê xe rời đi, bây giờ hắn thật sự không có chỗ nào để đi, thật sự rất nhàn rỗi, dứt khoát đến quán cafe quen thuộc ngồi một chút. Phải biết rằng trước kia hắn từng có thời gian làm thêm ở quán café đó, có mối quan hệ không tệ với người ở đó. Lúc ấy có mấy mỹ nữ còn ném ra cành ô-liu về phía hắn, nếu như không phải lúc ấy ý chí của Tô Mộc đủ kiên định, hiện tại hắn đã bị ăn thịt rồi.



Quán cafe có một cái tên rất thú vị, Tả Nhĩ.



Bây giờ là hơn ba giờ chiều, lúc này ở chỗ khác có lẽ ít ai lui tới, nhưng ở Tả Nhĩ vẫn có chút nhân duyên. Bởi vì giờ này những người không biết đi đâu cũng sẽ tới nơi này tìm một chút an ủi, tìm kiếm một loại an tĩnh. Tả Nhĩ phục vụ hai mươi bốn giờ không đóng cửa, hơn nữa ở chỗ này bất kể trong lòng ngươi cáu kỉnh như thế nào, ngồi ở đây ngươi cũng sẽ cảm giác rất yên tĩnh.



Hơn nữa phải biết rằng, đối tượng của Tả Nhĩ phần lớn đều là thành phần trí thức. Những sinh viên tốt nghiệp từ trường đại học, rất ít khi đến nơi khác. Khi đi học đã thích không khí ở Tả Nhĩ, sau khi tốt nghiệp dĩ nhiên cũng sẽ chọn nơi này.



Tả Nhĩ? Không biết Tả Nhĩ và cà phê Tả Nhĩ ở thành phố Cổ Lan có quan hệ như thế nào? Tô Mộc đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, Tô Mộc biết quán Tả Nhĩ ở thành phố Cổ Lan là quán cà phê địa phương, nơi này cũng có Tả Nhĩ. Trước kia khi học đại học, Tô Mộc không lưu ý đến. Bây giờ nhậm chức ở thành phố Cổ Lan mới để ý thấy, trong lòng liền âm thầm lưu ý.



– Tiên sinh, đi một mình sao?



Khi Tô Mộc đi vào Tả Nhĩ, một nam phục vụ liền đi tới chào hỏi, thần thái rất cung kính, làm cho khách hàng cảm thấy không có bất kỳ ý tứ làm khó và làm bộ nào.



Tả Nhĩ thật sự rất lưu ý đến công tác huấn luyện nhân viên!



– Một người!



Tô Mộc cười nói.



– Tô Mộc!



Ai ngờ khi người phục vụ vừa chào hỏi Tô Mộc, từ bên cạnh đột nhiên truyền đến một tiếng kinh hô, ngay sau đó một cô gái liền xuất hiện.



Xuất hiện trước mặt Tô Mộc chính là một người đẹp đúng chuẩn thành phần tri thức. Theo sự xuất hiện của nàng, trên mặt người phục vụ liền lộ ra một loại khẩn trương và sùng bái. Chẳng qua khi hắn nhìn thấy vẻ mặt cô gái toát ra, trong lòng liền không khỏi khiếp sợ.



Chuyện này là thế nào?



Tại sao nàng lại toát ra vẻ mặt như vậy với người phục vụ?



Thật ra nghi ngờ như vậy đều xuất hiện trong đầu tất cả những khách hàng còn lại của Tả Nhĩ.



Còn Tô Mộc? Vẻ mặt tươi cười nhìn cô gái xuất hiện trước mắt, hoặc phải gọi nàng là thiếu phụ thì xác thực hơn, có lẽ hiện tại nàng đã lập gia đình. Nàng có một khuôn mặt trái xoan, da thịt trắng nõn sáng bóng, dung mạo thanh tú, nhìn qua giống như một thiếu nữ, nhưng không thể phủ nhận nàng hiện tại đích xác là một thiếu phụ. Bởi vì trên người nàng toát ra phong tình trưởng thành không cách nào che dấu.



– Tiểu Quân tỷ, lâu rồi không gặp!



Tô Mộc cười nói.



Nàng chính là Chương Linh Quân, là tổng quản lý của cà phê Tả Nhĩ.



Ai cũng biết Tả Nhĩ là một nơi thừa thãi mỹ nữ, từ tổng tài Tả Nhĩ Hoàng Tiệp đến quản lý Chương Linh Quân, đều là mỹ nữ cấp bậc nghiêng nước nghiêng thành. Mà dưới sự lãnh đạo của hai người này, những cô gái còn lại của Tả Nhĩ đều vô cùng xinh đẹp, không trừ bất cứ người nào.



Nhưng ai cũng rõ ràng, Chương Linh Quân làm tổng quản lý của Tả Nhĩ, bình thường đối đãi với người khác không bao giờ nở một nụ cười, trừ phi là công sự, nếu không nàng đã không được tặng cho danh hiệu băng sơn mỹ nhân. Nhưng hiện tại thì sao? Nàng rất nhiệt tình chào hỏi một nam tử, đáng chết chính là nam tử này cũng không thể gọi là đẹp trai, mặc một chiếc áo T-shirt, da thịt có chút trắng trẻo, người như vậy làm sao có thể lọt vào mắt Chương Linh Quân pháp?



Nhưng sự thật chính là tàn khốc như vậy!



Chương Linh Quân chẳng những vui mừng chào hỏi Tô Mộc, ngay sau đó làm ra động tác khiến cho trái tim một đám đàn ông đều bể nát. Chương Linh Quân trực tiếp tiến lên, ôm cánh tay Tô Mộc, dí sát ngực mình vào người hắn. Cảnh tượng này, khiến cho rất nhiều nam nhân đều nghĩ đến, cảm giác này nhất định là rất thoải mái? Khẳng định là rất thoải mái!



Đáng chết chính là trên mặt Chương Linh Quân còn lộ ra nụ cười quyến rũ!



– Làm sao lâu rồi cậu cũng không biết trở lại, có phải quên chúng tôi rồi hay không? Cậu không sợ bọn tỷ muội đánh cậu sao?



Chương Linh Quân cười nói.



– Làm sao? Chẳng lẽ ngoại trừ Tiểu Quân tỷ, các tỷ muội còn lại còn có ai dám đụng đến tôi hay sao?



Tô Mộc cười nói, thực sự hưởng thụ cảm giác hiện tại. Nói ra hắn thật sự rất hoài niệm cuộc sống ban đầu ở đây, trong thời gian làm thêm ở đây, Tô Mộc đã nhận được thù lao trước nay chưa từng có. Nếu như không phải sau đó phát sinh ra chuyện kia, Tô Mộc đoán chừng vẫn còn tiếp tục làm thêm ở đây.



Ban đầu Tô Mộc có thể thoáng cái có được tiền học phí nhiều như vậy, đều là nhờ thu nhập làm thêm ở quán cafe. Dĩ nhiên Tô Mộc không phải lấy không, dựa vào vẻ chói sáng và tài năng cầm kỳ thư họa của Tô Mộc, cũng kiếm được rất nhiều tiền cho Tả Nhĩ.



-Thôi đi ba ơi, cậu nói giống như tôi đáng sợ lắm vậy, đi thôi, vào bên trong, chúng ta hàn huyên một chút. Cậu không muốn biết tình huống của các tỷ muội còn lại sao? Tôi sẽ nói cho cậu.



Chương Linh Quân cười nói.



– Được!



Chương Linh Quân cứ như vậy ôm Tô Mộc biến mất bên trong đại sảnh, còn những người còn lại sau khi nhìn thấy màn này, trái tim đều chết đứng, thế đạo này thật sự khó có thể tưởng tượng, làm sao lại xuất hiện chuyện như vậy!



Chẳng lẽ trên đời này thật sự lưu hành thiên nga lấy cóc?



Thật sự có bó hoa tươi cắm trên bãi phân trâu mới có thể khỏe mạnh trưởng thành?



Điên mất!



Thật ra nếu như không phải là Chương Linh Quân…, Tô Mộc cũng sẽ không theo nàng đi vào bên trong. Phải biết rằng chuyện năm đó, đến hiện tại Tô Mộc cũng không biết có ảnh hưởng hay không. Nếu như ảnh hưởng biến mất thì còn dễ nói, nếu như ảnh hưởng còn đó, vậy kêu Tô Mộc làm sao chịu nổi? Phải biết rằng vừa rồi hắn chẳng qua quỷ thần xui khiến, nghĩ đến nơi này, sau đó định kêu Đỗ Phẩm Thượng đổi chỗ, nhưng lại thấy phiền toái nên thôi.



Hai người ngồi bên trong một phòng riêng.



Chương Linh Quân hoàn toàn không xem Tô Mộc là người ngoài, bộ ngực to lớn cứ như vậy đặt trên bàn, cảm xúc nồng nàn nhìn Tô Mộc không nói, có lẽ vì dùng sức quá mức, một chiếc khuy trước ngực văng ra, nhất thời lộ ra cảnh xuân càng thêm mê người.



Lần này thật sự khiến cho ánh mắt Tô Mộc không thể dứt ra!



Phải biết rằng Chương Linh Quân ngạo nhân nhất chính là bộ ngực của nàng, một bộ ngực thật sự khiến người ta rất có vọng động muốn gối lên. Hơn nữa đáng chết chính là vừa trắng lại vừa co dãn, bảo dưỡng đích thực là không tệ.



Khóe mắt Chương Linh Quân giương lên, trong lòng vui thích, không hề có ý tứ bị chiếm tiện nghi, ngược lại còn tỏ ra hờn dỗi:



– Tô Mộc, nói một chút xem, gần đây cậu bận rộn cái gì? Năm đó sau khi cậu rời khỏi Tả Nhĩ, làm sao vẫn không có tin tức, nói ra cũng ba bốn năm rồi, chẳng lẽ cậu không biết các tỷ tỷ rất nhớ cậu sao? Cậu định cứ ẩn mình như vậy sao?



– Khụ khụ!



Tô Mộc dùng sức ho khan hai tiếng, sau khi lấy lại thần trí, liếc mắt nhìn Chương Linh Quân, bất đắc dĩ lắc đầu, cười nói:



– Tiểu Quân tỷ, chuyện năm đó, chị cũng biết, tôi…



– Đừng nhắc lại chuyện năm đó với tôi, chuyện năm đó cậu không có lỗi, nhắc tới hiện tại tôi cũng cảm giác rất tức tối. Thật không biết Hoàng tỷ tại sao cứ phải ở cùng tên nam nhân khốn khiếp đó. Nhưng hiện tại cậu không cần nói thêm gì nữa, bởi vì hai người đã ly hôn rồi.



Còn không đợi Tô Mộc nói thêm cái gì, Chương Linh Quân phát ra tin tức làm cho Tô Mộc có chút thất thần ngắn ngủi.



Hoàng Tiệp ly hôn rồi?



Tại sao?



Tô Mộc cảm giác bây giờ thật sự có thể tĩnh tâm, dùng một giờ trò chuyện. Ban đầu khi Tô Mộc làm thêm ở Tả Nhĩ, bởi vì bản lãnh phi phàm, thật sự khiến cho danh tiếng Tả Nhĩ vang vọng rất lớn, mang lại thu nhập rất hậu hĩnh cho lão tổng Hoàng Tiệp. Cũng chính là khi đó, Tô Mộc bị chồng của Hoàng Tiệp căm hận, nói chính xác là đố kỵ.



Thật sự là một kẻ đố kỵ tiêu chuẩn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK