Mục lục
QUAN BẢNG
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiêu Tiêu chưa từng cảm thấy xấu hổ như bây giờ, ngay lúc nàng vừa đứng thẳng người lên đã biết vì sao Tô Mộc trở nên thất thần. Nhắc tới Tiêu Tiêu rất ít gặp phải chuyện như vậy, bởi vì tính cách của nàng thoáng tùy ý, bình thường trong lúc làm việc nàng mặc quần áo thật trung tính, che lấp thân thể nên không có khả năng bại lộ ra ngoài. Chẳng qua lúc này nàng mặc đồng phục tiếp viên hàng không, lại khiến cho Tô Mộc nhìn đã mắt.



Nói thật, hiện tại Tô Mộc cảm giác rất tốt!



Bởi vì nữ nhân của hắn không có vài người có được quả cầu trắng như vậy, Chương Linh Quân khá lớn, có thể so sánh với Tiêu Tiêu. Nhưng tính cách của Chương Linh Quân thuộc loại nữ tử thích giống như chim nhỏ nép vào người, hơn nữa cũng không cao ráo như Tiêu Tiêu. Hơn nữa sau khi kết hôn Tô Mộc có thể rõ ràng cảm giác được Chương Linh Quân biến hóa, mất đi vẻ tươi mới cùng tròn trịa như Tiêu Tiêu.



Đôi chân thon dài thẳng tắp, gò núi hoàn mỹ không tỳ vết, đúng là hấp dẫn thượng hạng!



Khụ khụ!



Tô Mộc nương lúc ho khan buông ly nước xuống, che giấu vẻ xấu hổ vừa rồi. Kỳ thật không thể trách được hắn, Tiêu Tiêu đột nhiên khom người xuống, hắn là một người đàn ông bình thường, làm sao có thể né tránh?



Điểm này Tiêu Tiêu cũng hiểu được, vì vậy khuôn mặt rất nhanh khôi phục lại, tiếp tục phục vụ cho hành khách kế tiếp.



Nhưng ngay lúc Tiêu Tiêu đứng thẳng dậy rời đi, thân thể hai người ngắn ngủi tiếp xúc, làm vẻ mặt Tô Mộc hiện lên vẻ kinh ngạc. Không phải vì thân phận của Tiêu Tiêu, mà bởi vì nàng có bệnh kín sẽ tái phát trong vài phút tới, khó có thể chịu được!



Bệnh kín của Tiêu Tiêu chính là đau bụng kinh!



Tô Mộc có thể tưởng tượng được một khí tái phát bệnh này, thân thể Tiêu Tiêu sẽ đau đớn thế nào. Xem chừng trên máy bay không có bác sĩ phụ khoa, cho dù là có nhưng gặp phải tình huống như vậy nhất định không còn biện pháp.



Có cần hỗ trợ hay không?



Tô Mộc còn đang cân nhắc, thân ảnh Tiêu Tiêu đã biến mất trước mắt. Hắn đành lắc nhẹ đầu, cảm thấy mình nghĩ lung tung, dù Tiêu Tiêu xảy ra chuyện hắn lại có thể ngang nhiên nói ra hắn có thể giúp nàng giảm bớt thống khổ sao? Nói đùa!



Năm phút sau.



Tô Mộc đứng đậy đi tới nhà vệ sinh, trong lòng hắn cũng đang khó chịu. Ngay lúc hắn vừa đi tới cửa phòng ngạc nhiên phát hiện Tiêu Tiêu cũng đang đứng nơi đó. Nhìn thấy Tô Mộc, vẻ mặt nàng cũng không có bao nhiêu diễn cảm, nhưng trong lòng vẫn còn xấu hổ vì tình cảnh vừa rồi. Tô Mộc bất đắc dĩ cười, việc này phát sinh vốn đã rất đột nhiên, chẳng lẽ nàng còn muốn hắn phụ trách sao?



Cho qua!



Bởi vì không gian máy bay chật hẹp, Tô Mộc muốn trực tiếp đi qua. Ai ngờ lúc hắn vừa đi ngang qua người nàng, trên trán Tiêu Tiêu bỗng nhiên tuôn đầy mồ hôi, ngay sau đó thân thể thống khổ cúi xuống. Vừa đúng lúc Tô Mộc mới nghiêng người định lách qua người nàng, vì vậy nửa thân dưới của hắn va chạm với mặt nàng. Kết quả hình ảnh động tác tình yêu kinh điển trong phim liền xuất hiện.



Một người đàn ông dựa vào vách tường phía sau, một cô gái quỳ rạp trước người hắn, trong đôi mắt lộ vẻ khát vọng nhìn trường thương gần trong gang tấc, chờ đợi chuyện gì đó phát sinh. Muốn chết chính là Tiêu Tiêu vừa quỵ xuống cỗ nhiệt khí liền xâm nhập vào đồng chí tiểu Tô, lập tức khiến cho nó nổi lên phản ứng.



Ngay lập tức khiến tiểu Tô thiếu chút nữa bắn lên mặt Tiêu Tiêu!



Sắc mặt Tiêu Tiêu càng thêm khó xem, Tô Mộc cũng không có tâm tình hưởng thụ đãi ngộ này, bởi vì Tiêu Tiêu đã quỳ sụp xuống giống như tê liệt té ngã trên mặt đất, xuyên thấu qua quần áo của nàng, Tô Mộc có thể thấy rõ dấu hiệu ướt át bên trong. Hơn nữa còn mang theo mùi vị máu tanh, thật khó ngửi vô cùng, điều này làm Tô Mộc nghĩ tới tin tức trong quan bảng, nhanh chóng ngồi xổm xuống.



Cô làm sao vậy?



Tô Mộc hỏi.



Tôi…đau…đỡ tôi đi vào…



Tiêu Tiêu giãy dụa nói.



Hiện tại Tiêu Tiêu thật sự muốn hỏng mất, nàng làm sao cũng không nghĩ tới gặp phải chuyện như hôm nay. Lẽ ra hôm nay nàng nghỉ ở nhà, nhưng bởi vì thay ca giúp người khác cho nên mới thay thế. Tiêu Tiêu cũng biết trong hai ngày này thời gian bị hành kinh của nàng sẽ tới. Nhưng nàng thầm nghĩ sẽ không đúng dịp như vậy, cho nên nàng mới đáp ứng đối phương. Mà bây giờ thì sao? Chẳng những là đúng dịp, còn đúng dịp tới mức xấu hổ.



Khi giữa hai chân chảy ra cỗ nhiệt lưu không thể khống chế, Tiêu Tiêu đã biết mình xong rồi!



So sánh với việc này, hiện tại nàng lo lắng khủng hoảng chính là kế tiếp nên làm sao bây giờ? Bởi vì nàng không ngờ sẽ xuất hiện tình cảnh như vậy, cho nên không chuẩn bị sẵn băng vệ sinh. Hơn nữa thân thể nàng đã bắt đầu đau đớn, mỗi lần nàng bị đau đớn như vậy đều cố gắng nhẫn nhịn, nhưng khi đó nàng ở nhà, hiện tại lại đang ở trên máy bay.



Nàng đang ở cách mặt đất ba vạn thước Anh!



Chẳng lẽ để mặc cho kinh nguyệt tùy ý chảy ra hay sao chứ?



Càng làm Tiêu Tiêu khó chịu nổi chính là bên cạnh nàng không có đồng sự, chỉ có người muốn ăn đậu hũ của nàng ở đây. Bị người như vậy dìu vào nhà vệ sinh, thật sự làm Tiêu Tiêu có cảm giác khủng hoảng. Người này sẽ không trực tiếp làm gì mình đi?



Trời ạ? Sao mình có thể nghĩ tới chuyện này?



Hiện tại đầu óc Tiêu Tiêu đã có chút mơ hồ, đau đớn trong thân thể làm cho nàng không ngừng nghĩ lung tung, không cách nào ngăn chặn những suy nghĩ vẩn vơ kia.



Nàng rốt cục làm sao vậy?



Trong nhà vệ sinh, Tô Mộc cảm nhận được toàn bộ sức nặng trên người Tiêu Tiêu, cảm thụ ôn nhu hương trong ngực mình, thấp giọng nói:



Là vầy, Tiêu Tiêu phải không? Tôi có thể ra ngoài rồi chứ?



Ân!



Tiêu Tiêu gật đầu đáp.



Nhưng ngay lúc Tô Mộc định đi ra, Tiêu Tiêu đột nhiên ngã nhào xuống, thân thể co rút quằn quại. Biến hóa đột ngột phát sinh làm cho Tô Mộc không khỏi dừng bước, vội vàng bế nàng lên. Nhưng nơi này quá chật hẹp nên hắn đành ôm nàng vào trong ngực mình.



Tiêu Tiêu, cô đau bụng kinh sao?



Tiêu Tiêu vừa nghe được câu hỏi này vẻ mặt liền xấu hổ:



Làm sao anh biết?



Tôi lại không ngốc, nhìn cô thế này nếu còn không biết chẳng phải quá mức ngu xuẩn. Nhưng Tiêu Tiêu tiểu thư, có câu tôi không biết có nên nói hay không, tình huống của cô không chỉ đơn giản đau bụng kinh, mà là một loại bệnh, cô nhất định phải trị liệu, nếu không sẽ hậu hoạn vô cùng. Nhẹ thì như vậy, nặng sẽ ảnh hưởng thân thể, thậm chí muốn có thai cũng thành vấn đề.



Tô Mộc nói.



Vậy mà còn bảo là không biết nên nói hay không!



Lời không nên nói hắn cũng đã nói ra, còn nói lời này với nàng. Nhưng hắn nói thật có đạo lý, hắn làm sao biết đau bụng kinh của nàng là một loại bệnh, điên rồi, thật sự muốn điên mất rồi! Chẳng lẽ hắn là bác sĩ hay sao? Nhưng nếu thật sự là bác sĩ, trình độ thật cao, chỉ nháy mắt là có thể nhìn ra tật xấu trong thân thể nàng, thật sự là không dễ dàng!



Đừng lộn xộn!



Đúng lúc này Tô Mộc chợt quát, Tiêu Tiêu thoáng chút ngây người mới phát hiện mình đang bị Tô Mộc ôm vào trong ngực, mà Tô Mộc đang ngồi trên bồn cầu, mà nàng vừa giãy dụa vừa lúc va chạm vào chỗ yếu hại của hắn.



Lúc này Tiêu Tiêu càng thêm thẹn thùng, thậm chí máu của nàng đã thấm vào quần Tô Mộc. Lúc này cho dù Tô Mộc muốn rời khỏi cũng thành vấn đề. Chỉ nói vết tích trên quần hắn, hắn phải giải thích như thế nào?



Cho tới bây giờ Tiêu Tiêu chưa từng gặp qua loại tình huống này, nàng thật sự có chút hoảng loạn.



Ân!



Cả hai chợt rùng mình!



Lần này đúng là tự chuốc lấy cực khổ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK