Anh có quan hệ gì với nơi này?
Chương Duệ biết rõ còn cố hỏi.
Ông? Tốt, Chương Duệ, ông còn không biết tôi là ai sao? Sao vậy? Nghĩ hiện tại có chỗ dựa vững chắc mới, là có thể một cước đá văng tôi sao?
Lý Thiếu Quân nổi giận nói.
Cần vô tri bao nhiêu mới có thể như vậy!
Tô Mộc lắc đầu không nói gì, sắc mặt không chút thay đổi đảo qua, Chương Duệ vừa nghe lời này đáy mắt hiện vẻ tàn nhẫn:
Tất cả đều mang về!
Ai dám?
Lý Thiếu Quân quát.
Anh muốn quấy nhiễu chấp pháp?
Chương Duệ quát khẽ.
Quấy nhiễu chấp pháp? Mũ thật lớn, nơi này là địa bàn của tôi, bản thân tôi muốn hỏi, ông lấy lý do gì bắt người?
Lý Thiếu Quân không biết hành vi như vậy đã dần dần bức mình lên con đường chết. Làm như vậy rõ ràng là tuyệt đường sống, lý do gì? Chẳng lẽ lý do như vậy còn chưa đủ sao? Quả thật là vô nghĩa, thật sự quá ngu xuẩn!
Sắc mặt Mạnh Vi Khiêm nháy mắt trở nên âm trầm!
Chương Duệ thật sự nổi giận!
Lý Thiếu Quân, có người cử báo câu lạc bộ Hoa Khôi của anh bị tình nghi buôn lậu ma túy, mãi dâm, đánh bạc, chúng tôi chỉ thực hiện công vụ! Còn nữa, đội trưởng bảo an của anh muốn mưu sát chủ tịch huyện, anh nói bằng vào hai lý do này có đủ động tới anh hay không? Còn đứng ngây ra đó làm gì, bắt người!
Chương Duệ đột nhiên quát.
Dạ!
Lần này cho dù Lý Thiếu Quân tiếp tục trách mắng cũng chỉ vô dụng. Sau khi Chương Duệ ra lệnh, nhóm công an bắt đầu hành động. Trong lòng họ cũng nghẹn lửa giận, nói thế nào họ cũng là công an, lại bị Lý Thiếu Quân trách mắng như vậy, còn mặt mũi nào? Hơn nữa chủ tịch huyện cùng bí thư chính pháp ủy đều đang có mặt ở đây, nếu họ không hành động chẳng phải quá mức uất ức?
Các người dám?
Lý Thiếu Quân còn định mắng lên, nhưng bị Hàn Dĩnh kéo lại thấp giọng nói:
Quân ca, việc hôm nay rõ ràng là hướng chúng ta, anh nói nhiều lời với họ chỉ vô dụng, hiện tại việc khẩn cấp trước mắt nên cho người của chúng ta rút khỏi đây, nên nhớ chỗ chúng ta cũng không sạch sẽ. Còn nữa, có nên nghĩ biện pháp thông tri Lý chủ nhiệm, nếu không có ông ấy xử lý, chỉ sợ lần này chúng ta khó tránh khỏi kiếp nạn!
Sắc mặt Lý Thiếu Quân nhất thời tái nhợt.
Đúng như lời Hàn Dĩnh đã nói, hắn là ông chủ câu lạc bộ Hoa Khôi, hắn hiểu rất rõ ràng nơi này đang tiến hành loại hoạt động gì. Chương Duệ cũng không nói bừa, chỉ nói trong các phòng còn có người đang chơi ma túy trắng trợn. Nếu bị bắt muốn chối tội vô cùng khó khăn. Càng khỏi nói còn có mãi dâm, đừng nhìn thời gian chỉ mới xế chiều nhưng trong câu lạc bộ càng thêm náo nhiệt, nếu đợi tới tối ngược lại cũng không có bao nhiêu người.
Lần này thật sự gặp tai họa sao?
Lý Thiếu Quân nghĩ tới đây, liếc mắt nhìn sắc mặt âm trầm của Mạnh Vi Khiêm cùng vẻ mặt tự nhiên của Tô Mộc, lúc rời đi nhìn Hàn Dĩnh nói:
Gọi Quang đầu cường đem toàn bộ mọi chuyện gánh vác, anh cho hắn phí an gia, nếu không sau này hắn biết hậu quả!
Dạ!
Hàn Dĩnh gật đầu đáp.
Tô Mộc nhìn thấy Lý Thiếu Quân đi sang một bên gọi điện thoại, nhưng không có ý tứ ngăn cản, mặc dù Lý Thiếu Quân là người bị tình nghi, nhưng vẫn chưa lấy được bằng chứng chuẩn xác. Dù sao người thực hiện cũng không phải hắn, huống chi Tô Mộc muốn thông qua phương pháp này để Lý Thiếu Quân đem tin tức truyền ra ngoài báo với Lý Thiên Thạc. Cũng không phải Tô Mộc muốn nháo sự, mà là bởi vì Lý Thiếu Quân làm quá mức. Dám tấn công chủ tịch huyện, đổi lại là ai có thể nhẫn nhịn được chuyện như vậy phát sinh?
Chủ tịch, tôi sai lầm rồi, anh cho tôi một lần cơ hội đi, tôi cam đoan tuyệt đối sẽ không còn lần thứ hai. Từ nay về sau, anh nói gì tôi nghe nấy!
Đường Đường đứng bên cạnh, tâm tình lo sợ bất an, vừa định mở miệng nói chuyện thật không ngờ Văn Sơn đã giành nói trước. Nhưng lời vừa nói ra lập tức làm Đường Đường kinh ngạc.
Nhưng hắn liền thoải mái.
Chuyện hôm nay bản thân hắn gây tội thì phải chịu tội, ngang nhiên miệt thị quyền uy của chủ tịch huyện, lừa gạt thượng cấp, không làm tròn trách nhiệm…Những tội này nếu bị xác định, hai người đừng mong còn cơ hội ngồi yên trên vị trí hiện tại. Điều này đối với hai người đã quen hưởng thụ mà nói, nếu lấy xuống mũ quan của họ còn làm họ khó sống hơn giết họ. Cho nên chỉ cần giữ được mũ quan, để họ làm chuyện gì họ cũng nguyện ý.
Sở dĩ Đường Đường còn kiên trì là bởi vì không ném bỏ được mặt mũi, chủ yếu trong lòng hắn còn một hi vọng, nghĩ việc này Lý Thiếu Quân có thể dựa vào Lý Thiên Thạc thu phục hay không. Nếu có thể, vậy thì dễ nói, nói thế nào cũng còn giữ được khí khái hơn đi đầu phục Tô Mộc.
Nhưng Văn Sơn không nghĩ như vậy!
Trong lòng Văn Sơn không cho rằng Lý Thiên Thạc có thể cứu vãn, hắn biết chuyện hôm nay trừ phi được Tô Mộc gật đầu, nếu không hoàn toàn không thoát được. Cho nên hắn trực tiếp bày tỏ thái độ với Tô Mộc, hi vọng đạt được sự tha thứ của hắn.
Mạnh Vi Khiêm lạnh lùng nhìn qua.
Tô Mộc nhìn lướt qua Văn Sơn, hờ hững nói:
Đứng sang một bên đi, vấn đề của các ông sẽ có cơ quan chuyên ngành tìm các ông nói chuyện!
Chủ tịch, tôi…
Tô Mộc hung hăng trợn mắt nhìn Văn Sơn, ngay lập tức giống như bị sét đánh trúng, Văn Sơn im miệng, không dám nói nhiều thêm một câu. Nhưng thân hình luôn phát run, cho thấy tâm tình vô cùng khẩn trương của hắn.
Chủ tịch, bên ngoài hình như có phóng viên, đang chụp ảnh nơi này!
Đoạn Bằng đi tới thấp giọng nói.
Tô Mộc chợt híp mắt.
Mặc dù nói internet vô cùng phát đạt, nhưng nơi này đã bị công an phong tỏa, nhưng vẫn có người chụp ảnh bên ngoài, hơn nữa còn chụp câu lạc bộ, điều này thật không đơn giản. Thật sự chỉ xem náo nhiệt sao? Hoặc là do người có ý chí an bài?
Vô số ý niệm lướt nhanh trong đầu Tô Mộc nhanh như chớp, rất nhanh hắn liền hiểu rõ ràng, đi tới bên cạnh thấp giọng nói vài câu với Mạnh Vi Khiêm, vẻ mặt Mạnh Vi Khiêm nhất thời căng thẳng, xoay người đi về phía Chương Duệ, thấp giọng phân phó vài câu, Chương Duệ rất nhanh liền an bài.
Việc hôm nay mặc dù Tô Mộc có ý định làm lớn lập uy, nhưng cũng không muốn làm quá mức, hắn chỉ muốn làm có giới hạn là được. Nếu làm lớn, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.
Cho nên không cần biết là ai, cũng đừng mong dao động điểm này.
Nơi này ngoại trừ bên công an làm việc ghi hình, ngoài ra không chấp nhận người khác tham gia.
Không bao lâu sau đã có người vội vàng đi ra, đứng bên cạnh định hội báo với Chương Duệ, Chương Duệ hung hăng trừng mắt:
Không nhìn thấy có chủ tịch cùng Mạnh bí thư ở đây sao? Nói nhanh lên!
Dạ, Tô chủ tịch, Mạnh bí thư, Chương cục, trải qua vừa rồi chúng tôi điều tra, quả nhiên phát hiện nơi đây có rất nhiều vấn đề, trong kho hang phía sau giam giữ một ít phụ nữ, đồng thời trong vài căn phòng đang có người chơi ma túy cùng quan hệ nam nữ bất hợp pháp, chúng tôi đã bắt được toàn bộ những người có liên quan!
Chương cục, chúng tôi đã phát hiện được một tầng hầm!
Còn chưa đợi mọi người tỉnh lại, ngay sau đó lại có nhân viên công an hội báo, vừa nghe tiếng báo cáo này, sắc mặt Lý Thiếu Quân vô cùng khó xem, nhảy dựng lên hướng nhóm người Tô Mộc hô to.
Các người không có lệnh điều tra, tuyệt đối không được lục soát chỗ của tôi! Chương Duệ, ông nghe cho rõ, tôi đã gọi điện cho Lý chủ nhiệm, ông ấy rất nhanh sẽ đi qua! Ông có biết Lý chủ nhiệm là ai? Đó là anh rể của tôi, có phải ông muốn anh rể tôi lột bỏ bộ đồ trên người ông hay không!
Khi Hàn Dĩnh nghe nhắc tới tầng hầm, sắc mặt liền biến đổi.
Tô Mộc vẫn luôn lưu ý vẻ mặt của hai người, tâm tư chợt động liền nhìn Mạnh Vi Khiêm nói:
Mạnh bí thư, hiện tại tôi lấy thân phận chủ tịch huyện hạ lệnh, dẫn người mở ra tầng hầm, xảy ra bất cứ chuyện gì do tôi phụ trách!
Dạ!
Mạnh Vi Khiêm đảo mắt lướt qua vẻ kích động trên mặt Lý Thiếu Quân, với ánh mắt bí thư chính pháp ủy nhiều năm của hắn, trong chuyện này nhất định có vấn đề, nói không chuẩn trong tầng hầm có hoạt động mờ ám. Về phần Lý Thiên Thạc làm thế nào, Mạnh Vi Khiêm cũng không để trong lòng. Nên nhớ trước kia khi Lý Thiên Thạc còn làm bí thư huyện ủy, Mạnh Vi Khiêm còn không khuất phục hắn, đừng nói chi là hiện tại.
Chương Duệ, lập tức hành động! Ai dám lộn xộn lập tức khống chế!
Mạnh Vi Khiêm quát.
Dạ!
Chương Duệ vung tay lên, tự mình dẫn người lao tới, đúng lúc này một nhóm công an đã mang theo nhóm người Hùng Đát Hùng Nhị đi ra. Khi Hùng Tam nhìn thấy họ bị đánh thành hình dạng gì, vẻ mặt càng thêm phẫn nộ.
Lý Thiếu Quân, mày là vương bát đản, thậm chí đánh cả đàn bà, lão tử không để yên cho mày!
Vẻ mặt Tô Mộc cũng biến thành âm lạnh, hắn biết Lý Thiếu Quân sẽ có động tác, nhưng không nghĩ tới lại làm như thế, chẳng những giam cầm phi pháp còn dám ngang nhiên tiến hành ẩu đả, người phát rồ thế nào mới làm ra chuyện như vậy.
Toàn bộ những người có mặt nhìn thấy bộ dáng nhóm phụ nữ trong lòng cũng thấy phát lạnh.
Ra tay thật sự độc ác!
Ngay nháy mắt Hùng Đát cùng Hùng Nhị vừa đi ra, nhìn thấy Đường Đường cùng Văn Sơn, trong mắt đều tóe ra lửa giận, đẩy ra người đang nâng đỡ bên cạnh trực tiếp nhào về hướng hai người, trong ánh mắt nhìn chăm chú toàn trường hung hăng tát thẳng vào mặt bọn hắn.