Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1018

Vì vậy, lần này, bà cụ Nguyễn cũng không hề phản đối cách làm của ông cụ Nguyễn.

Sau khi hai người rời đi, Trác Hiểu Lam mới đứng dậy, từ từ đi ra, ánh mắt cô ta dừng lại trên sổ khám bệnh nằm trên bàn, âm thầm thở dài một hơi.

Tại phòng làm việc của tổng giám đốc Nguyễn thị.

Sau khi cúp điện thoại, sắc mặt Nguyễn Hạo Thần trở nên hết sức u ám, thậm chí có chút kinh khủng.

Lúc trước, anh nhờ Trác Hiểu Lam xem tình hình của Tô Khiết còn có cách gì hay không, chắc vừa có kết quả thì đúng lúc bị ông cụ nhìn thấy.

Chỉ là, Trác Hiểu Lam luôn làm việc cẩn thận, tại sao lại sơ suất như vậy được?

Giờ ông cụ đã biết tình hình của Tô Khiết rồi, không biết sẽ gây ra chuyện gì nữa.

Ông cụ thế nhưng chuyện gì cũng có thể làm ra, độc ác, vô lại, chỉ cần có tác dụng, ông cụ đều sẽ dùng.

Thử hỏi, thiên hạ có người mẹ nào sẵn lòng tách khỏi con mình, nhưng năm đó mẹ đã bị ông cụ kiên quyết ép đi.

Có thể thấy được thủ đoạn của ông cụ độc ác cỡ nào.

Năm đó, nếu mẹ còn có một chút biện pháp thì đã không rời khỏi thành phố A, sẽ không rời khỏi anh.

Năm đó thậm chí mẹ đã đồng ý với ông cụ Nguyễn không gặp mặt con trai ruột mình nữa, rất khó đoán ra năm đó rốt cuộc ông cụ Nguyễn đã làm gì mới khiến mẹ đồng ý điều kiện như vậy.

Năm đó anh mới chín tuổi, nên có một số việc không biết hết được, nhưng chỉ cần anh có thể nhìn thấy ông cụ Nguyễn làm những chuyện đó, cũng đủ khiến lòng anh nguội lạnh.

Hôm nay, ông cụ Nguyễn đã biết chuyện Tô Khiết không thể sinh con, vì ép anh chia tay với Tô Khiết, sợ là sẽ gây ra chuyện ác hơn năm đó.

Nếu ông cụ Nguyễn quang minh chính đại thì anh lại không sợ, anh chỉ sợ ông cụ dùng những thủ đoạn vô lại đó, lấy cái chết ép bức thực ra là nhẹ, chỉ sợ…

Mà dù thế nào, anh vẫn là người nhà họ Nguyễn.

Sắc mặt Nguyễn Hạo Thần trở nên u ám hơn, nhưng ánh mắt vẫn hết sức kiên định, không hề dao động, anh không phải ba mẹ năm đó, mặc kệ ông cụ Nguyễn làm gì, anh vẫn sẽ cưới Tô Khiết.

Nhưng sau đây, anh không thể không đề phòng ông cụ.

Lúc này, Tô Khiết đang đi đến chỗ Đường Lăng, địa chỉ Đường Lăng cho hơi xa, nằm ở ngoại ô, Tô Khiết tự mình lái xe hơn hai giờ mới đến nơi. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Đường Lăng đã đến trước, đang đứng trong sân chờ cô.

Nhìn thấy Tô Khiết, Đường Lăng nhìn lướt qua xe cô đi: “Đây là xe của Nguyễn Hạo Thần, sao hai người đã hàn gắn quan hệ rồi à?”

“Cậu chủ Đường hãy đi thẳng vào việc chính đi.” Tất nhiên, Tô Khiết không muốn đề cập đến đề tài này, một cái xe thôi mà, hôm nay cô đã bị truy vấn hai lần rồi, đầu tiên là ông cụ Tô, giờ lại là Đường Lăng, còn chưa hết sao.

“Được, em cùng vào đi.” Đường Lăng không hỏi tiếp nữa, vì anh ta còn có chuyện quan trọng hơn..[truyen hay]

Tô Khiết đi theo anh ta vào phòng.

Vừa vào phòng, Đường Lăng đưa hai bản giám định DNA trên bàn đến trước mặt Tô Khiết: “Em xem một chút đi.”

Tô Khiết nhanh chóng nhận lấy, khi nhìn thấy kết quả phía trên, cô hít sâu một hơi, kết quả giám định là quan hệ thân thuộc, nói cách khác mẹ cô chính là con gái mất tích năm đó của nhà họ Đường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK