Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 611

Nhưng lúc nãy anh ta rõ ràng không nhắc đến chuyện đó.

Lúc này tâm trạng Tịch Xuyên không thể chỉ miêu tả bằng từ kinh ngạc.

“Nếu trước đó ba không có ý định như vậy thì con sẽ khinh thường ba.” Đường Minh Hạo nhìn dáng vẻ của Tịch Xuyên thì liếc mắt xem thường.

“Ừm, ba thật sự có ý định như thế, nhưng sao con biết được?” Nếu Đường Minh Hạo đã nói trúng thì Tịch Xuyên cũng giấu giếm nữa, hơn nữa thái độ của anh ta hoàn toàn thay đổi, không hề xem Đường Minh Hạo là trẻ con.

Hiện tại anh ta muốn biết vì sao thằng nhóc này biết được?

“Nếu ba chỉ chuyển tài sản cho mẹ Dinh Dinh thì sẽ lặng lẽ không một tiếng động không cho ai biết, nếu ba muốn làm những người đó biết, hơn nữa đả kích những người đó thì cách tốt nhất chính là dùng danh nghĩa của mẹ Dinh Dinh thu mua công ty nhà họ Nguyễn, một mũi tên bắn ba đích.” Đường Minh Hạo phân tích rất đúng chỗ, chứng minh nó không phải ngẫu nhiên đoán được.

Hai mắt Tịch Xuyên trợn to, nhìn chằm chằm nó, giống như đang nhìn quái vậy, vẻ mặt tràn đầy khó tin.

Thằng nhóc thật là lợi hại, rốt cuộc là con nhà ai? Rốt cuộc người nào có thể sinh ra đứa bé thông minh như thế? Thật là vô cùng lợi hại.

“Sao, sao con biết những chuyện này?” Lúc Tịch Xuyên hỏi những lời này thì giọng nói mang theo sự run rẩy, bởi vì quá kinh ngạc nên không nhịn được run rẩy.

“Con học với mẹ.” Khi Đường Minh Hạo nhắc tới mẹ thì khuôn mặt nhỏ không nhịn được kiêu ngạo.

Mẹ là chuyên gia ngành tâm lý tâm lý học, từ nhỏ nó đã mưa dầm thấm lâu, hơn nữa nó cũng đi theo mẹ học rất nhiều, nó có thể nhìn thấu một người đang suy nghĩ gì trong lòng cũng không phải là chuyện khó.

“Mẹ con? Mẹ con là ai, mẹ con làm gì?” Tịch Xuyên nhìn Đường Minh Hạo thì con ngươi lóe lên, trong lòng anh ta thầm nghĩ người mẹ thế nào mới có thể dạy một đứa bé như vậy?

“Mẹ con là nhà tâm lí học tội phạm.” Đường Minh Hạo cũng không nói tên mẹ ra, nhưng lại trả lời một vấn đề khác của Tịch Xuyên.

“Nhà tâm lí học tội phạm? Phụ nữ? Thật là lợi hại, khó trách con giỏi như vậy.” Khóe mắt Tịch Xuyên không nhịn được giật giật, khó trách anh ta luôn cảm thấy thằng nhóc này có thể lập tức đoán trúng suy nghĩ trong lòng mình, thì ra có một người mẹ là nhà tâm lí học tội phạm, xem ra bình thường thằng nhóc này đi theo mẹ mình học không ít.

Tịch Xuyên cũng không biết Tô Khiết còn có thân phận là nhà tâm lí học tội phạm, nếu Tịch Xuyên biết thân phận này của Tô Khiết, nói không chừng lúc này sẽ liên kết với nhau.

Nhưng trên thực tế ngoại trừ Đường Lăng và Nguyễn Hạo Thần, những người khác cũng không biết chuyện này.

Đến bây giờ cậu năm Tào cũng không tin Tô Khiết là nhà tâm lí học tội phạm đã giúp mình phá án trước đó.

“Vậy con thì sao? Ba con làm gì?” Bây giờ lòng hiếu kỳ của Tịch Xuyên hoàn toàn được khơi dậy.

Có một người mẹ lợi hại như vậy thì ba chắc chắn lợi hại hơn? Người đàn ông nào dám cưới một phụ nữ là nhà tâm lí học tội phạm chứ?

Đường Minh Hạo khẽ mím môi, ba của nó? Đến bây giờ nó cũng không biết ba ruột của mình là ai?

Bởi vì mẹ cũng không biết, sao nó biết được chứ?

“Ba con làm kinh doanh.” Lúc này bạn học nhỏ Đường Minh Hạo lại nghĩ tới Nguyễn Hạo Thần, dù sao hiện tại Nguyễn Hạo Thần là chồng hợp pháp của mẹ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK