Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 976

Mà ông cụ đang bị bệnh tim, nên không được giật mình.

Nguyễn Hạo Thần lườm cô, vẻ mặt càng hiện rõ sự không vui: “Trước đây lúc tôi danh chính ngôn thuận, em cũng đâu dẫn tôi về nhà.”

Tô Khiết: ”…”

Chẳng phải lúc trước anh nói phải kết hôn bí mật à? Nhưng rõ ràng người đàn ông này đã sớm quên chuyện này rồi.

Giờ anh còn bày ra vẻ mặt tủi thân nữa?

Người đàn ông này đúng là rất giỏi trong việc thay đổi sắc mặt.

Đúng lúc này, Tô Khiết bỗng nhận ra quản gia đang dẫn ông cụ đi xuống lầu, Hinh Tú Bình thì đi bên cạnh ông cụ.

Nhìn dáng vẻ ông cụ không giống như đi xuống lầu đi dạo, mà giống đi xuất viện hơn.

Tô Khiết sửng sốt, rồi nhanh chân chạy tới hỏi: “Ông nội, ông định làm gì thế?”

“Cô cả, cô tới thì tốt rồi, ông cụ nói muốn xuất viện.” Rõ ràng lúc nhìn thấy Tô Khiết, quản gia đã thở phào nhẹ nhõm.

“Sao lại đột ngột muốn xuất viện chứ?” Tô Khiết hơi ngẩn người, hôm qua ông cụ còn nói muốn ở lại đây thêm hai ngày nữa, sao giờ lại đột ngột xuất viện chứ?

“Cô cả, là do…” Quản gia thấy Tô Khiết hỏi thì định mở miệng giải thích.

“Không có gì, do ở trong bệnh viện không được thoải mái, nên ông muốn về nhà thôi, hôm nay trong nhà đã chuẩn bị tiệc tối,

chỉ đợi ông xuất viện thôi.” Quản gia đang định nói thì ông cụ bỗng lên tiếng, cắt ngang lời quản gia.

Tô Khiết khẽ nhíu mày, đã chuẩn bị tiệc tối? Chỉ đợi ông cụ thôi?

Sao cô lại không biết?

Ai chuẩn bị tiệc tối thế?

“Ban đầu ông không muốn nói chuyện này với cháu, nhưng giờ nếu cháu đã quay về rồi, vậy thì đúng lúc cùng về với ông nội đi.” Ông cụ Tô biết nếu Tô Khiết đã quay về rồi, thì không thể giấu cô chuyện này được.

Nhưng cô quay về rồi cũng tốt, để Khiết Khiết giải quyết chuyện này sẽ dễ dàng hơn.

“Ông nội, có phải đã xảy ra chuyện gì rồi đúng không ạ?” Tất nhiên Tô Khiết có thể nhìn ra điểm khác thường, chắc chắn đã xảy ra chuyện gì rồi.

“Chúng ta cứ về trước rồi nói sau.” Ông cụ Tô cũng không giải thích, vì nơi này không tiện để nói rõ mọi chuyện.

Tô Khiết cũng không hỏi nhiều, mà dìu ông cụ đi ra ngoài.

Tô Khiết vừa xoay người, đã nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần không những không rời đi, mà không biết từ khi nào anh đã đi tới sau lưng cô rồi.

Tô Khiết sửng sốt, rồi liếc mắt ra hiệu với anh, tỏ ý anh hãy đi trước đi.

Tất nhiên Nguyễn Hạo Thần hiểu rõ hàm ý của cô, nên trong lòng hơi tức giận, cô không dám nói chuyện với anh trước mặt

ông cụ à?

Cô bảo anh rời đi, nhưng anh không đi đấy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK