Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1526

Viên Quân Doanh từng cái một ghi lại, ghi rất nghiêm túc, sau đó giao cho nhân viên bên cạnh, để nhân viên ởi tìm tư liệu mà Tô Khiết nói tới.

“Minh Hạo, sao con đến đây?” Tô Khiết lúc này mới nhìn về phía Đường Minh Hạo, nhìn Đường Minh Hạo đang cầm điện thoại, có chút không vui, có phần nhàm chán.

Tô Khiết nghĩ Đường Minh Hạo dù gì cũng là một đứa trẻ, bảo thằng bé cứ ngồi một chỗ, đợi như thế, Tô Khiết có chút không đành lòng.

“Tài xế Tiểu Lưu đưa con đến.” Đường Minh Hạo đang suy tư chuyện Nguyễn Hạo Thần, đột nhiên nghe thấy Tô Khiết hỏi, vô thức trả lời một câu.

“Trước tiên để cho tài xế Tiểu Lưu đưa con về, mẹ có thế còn cần một chút thời gian xử lý vụ việc.” Nếu là tài xế Tiểu Lưu đưa cậu đến, Tô Khiết cũng không lo lắng nhiều.

“Mẹ… Mẹ nuôi, con muốn ở bên mẹ.” Đường Minh Hạo từ chối, kế hoạch cậu đã sắp xếp ổn thỏa, cậu còn chưa nhìn thấy kết quả, làm sao có thể đi chứ.

“Mẹ có thể còn cần nhiều thời gian, nghe lời, về trước đi.” Tô Khiết không muốn để Đường Minh Hạo cứ ngồi đợi cô, cô cũng không biết vụ này bao giờ mới xử lý xong.

“Hay là, chú cho người đưa con đi dạo, trong hội sở có nhiều thứ thú vị đấy” Ánh mắt của Viên Quân Doanh lóe lên, anh cảm thấy đứa trẻ này với cô Đường có quan hệ rất thân mật!

Bây giờ quan hệ mẹ nuôi và con nuôi có thể thân mật thế sao?

“Không cân, trước hết hãy để tài xế đưa con về, nếu không người trong nhà sẽ lo lắng.” Tô Khiết đoán Đường Minh Hạo theo dõi cô đến đây, việc này người trong nhà nhất định là không biết, nếu như người nhà phát hiện Đường Minh Hạo mất tích, không phải sẽ sốt ruột chết sao.

“Được thôi, vậy con về trước.” Đường Minh Hạo khóe môi có chút hếch lên, đã như vậy, thì cậu về trước.

Không, cậu chắc chắn sẽ không như thế mà trở về, mẹ không cho cậu lại ở lại đây, cậu có thể ra ngoài chờ Nguyễn Hạo Thần.

Cậu có điện thoại, cho dù người nhà không thấy cậu, nhất định trước tiên sẽ gọi điện thoại cho cậu, cho nên đây không phải vấn đề gì.

“Mẹ đưa con ra ngoài.” Tô Khiết cũng không yên tâm, cô hiểu rất rõ Đường Minh Hạo, Đường Minh Hạo có thể len lén đi theo, chắc chắn sẽ không ngoan ngoãn trở về.

Ánh mắt Đường Minh Hạo lóe lên, được thôi, lại bị mẹ nhìn thấu.

Dù trong lòng có chút không tình nguyện nhưng Đường Minh Hạo không dám làm trái ý của Tô Khiết.

Viên Quân Doanh nhìn qua cô, khóe môi có chút giật giật, muốn nói điều gì, nhưng cuối cùng vẫn nhịn lại được.

Tô Khiết đưa Đường Minh Hạo xuống lầu, cũng không tìm Tiểu Lưu, mà đưa cậu tới thẳng trước xe chú Lý.

“Chú Lý, chú đưa nó về đi. Tô Khiết trực tiếp mở cửa xe, đẩy Đường Minh Hạo lên xe.

Để chú Lý đưa Đường Minh Hạo vê, cô càng yên tâm hơn.

“Cậu chủ nhỏ sao lại ở đây?” Chú Lý ngơ người, nhưng nhìn tình hình, chú cũng đoán được vài phần.

Đường Minh Hạo lên xe, Tô Khiết cũng không vội rời đi, mà xem chú Lý lái xe đi rồi, mới quay người đi về hội sở.

Trên xe, khuôn mặt nhỏ của Đường Minh Hạo xụ xuống, cậu còn tính là, mẹ sẽ để cho Tiểu Lưu lái xe đưa cậu trở về, nếu như thế, cậu có thể trở lại, bởi vì thuyết phục tài xế Tiểu Lưu quá đơn giản.

Nhưng người trước mặt là chú Lý, Đường Minh Hạo cảm thấy độ khó tăng lên, nhưng cậu tuyệt đối sẽ không từ bỏ.

Đường Minh Hạo cúi đầu, ngay lập tức, nước mắt không ngừng chảy, đương nhiên, cậu còn lựa lúc thích hợp phát ra một chút thanh âm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK