Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 98

“Dường như em rất vui?” Ở đầu dây bên kia, khuôn mặt Nguyễn Hạo Thần rõ ràng đen đi, sao anh lại cảm thấy người phụ nữ này nghe thấy tin anh không về thì cực kì vui sướng?

Tô Khiết giật mình, không phải chứ, thế này anh cũng nghe ra được, rõ ràng cô đã cố hết sức đè xuống, cô còn không thấy gì khác thường, vậy mà nghe qua điện thoại Nguyễn Hạo Thần có thể nghe ra được!

Lúc này Tô Khiết chỉ có một suy nghĩ, đó chính là: Nguyễn Hạo Thần không phải là người.

“Chồng gọi cho em, chắc chắn em sẽ rất vui.” Nếu anh đã nghe ra, đương nhiên Tô Khiết không thể cố tình che giấu nữa, chỉ có thể tìm lý do khác thôi.

Chẳng qua, sau khi cô nói xong, cô loáng thoáng nghe thấy hình như Nguyễn Hạo Thần hừ một tiếng, ý là không tin lời cô nói!

“Chồng à, chú ý an toàn, về sớm nhé.” Hiện giờ tâm trạng Tô Khiết rất tốt, vì thế chuyện gì cũng không để ý.

“Ừ.” Nguyễn Hạo Thần đáp một tiếng, sau đó ngắt máy.

Chỉ là, sau đó Nguyễn Hạo Thần lại gọi đi.

“Anh ba, còn có chuyện gì sao?” Tịch Xuyên nhận cuộc gọi của Nguyễn Hạo Thần, hơi ngây ngốc, vừa chia tay anh ba xong, anh ba lại gọi tới, có phải là có chuyện gì quan trọng không?

“Hai đứa nhỏ kia họ gì?” Nguyễn Hạo Thần mở miệng hỏi một câu, vừa rồi gọi cho Tô Khiết, đột nhiên anh nghĩ tới một vấn đề.

“Họ Đường, khá trùng hợp, giống anh cả với anh tư, đều họ Đường.” Mặc dù Tịch Xuyên thấy vấn đề của Nguyễn Hạo Thần hơi kì lạ, chẳng qua rất nhanh liền trả lời.

Nghe thấy câu cùng họ với anh cả của Tịch Xuyên, mắt Nguyễn Hạo Thần lóe nhanh một cái, hy vọng thật sự chỉ là trùng hợp.

Chỉ là, bàn tay cầm điện thoại của anh vô thức siết lại.

“Anh ba, sao tự dưng anh lại hỏi vấn đề này, em phát hiện dường như anh rất hứng thú với hai đứa nhỏ kia.” Tịch Xuyên không nhịn được nói ra nghi vấn trong lòng mình, anh ba cũng chưa thấy hai đứa nhỏ, sao đột nhiên lại hứng thú với chúng thế.

Hơn nữa còn đặc biệt gọi tới hỏi hai đứa nhỏ họ gì!

“Không có gì, cúp đây.” Nguyễn Hạo Thần không nói thêm gì nữa, trực tiếp ngắt máy, anh cảm thấy chuyện này dường như ngày càng phức tạp.

Sau khi ngắt máy, Tô Khiết gọi điện nói một tiếng với Hứa Dinh Dinh, sau đó đi thẳng ra ngoài, vừa nghĩ tới lập tức có thể gặp hai đứa nhỏ, cô hận không thể lập tức bay lên.

Tới lúc tới nơi ở của Dinh Dinh, cô ấy cũng vừa về chưa lâu.

Tô Khiết vừa vào nhà, liền thấy hai đứa nhỏ, đương nhiên trong lòng rất vui, chỉ là nhớ tới chuyện to gan mà chúng làm, trong lòng lại không nhịn được mà lo lắng, lần này may mắn, không xảy ra chuyện gì, thế nhưng, ai có thể đảm bảo lần nào cũng may mắn thế này.

Vì thế, Tô Khiết vừa vào cửa, sắc mặt liền trầm xuống, vốn dĩ nhìn thấy cô, Đường Vũ Kỳ vốn mặt mày vui sướng định nhào thẳng tới liền chu môi, tốc độ hiển nhiên cũng chậm hơn.

“Nói đi, chuyện là thế nào? Sao hai con lại tự mình ra ngoài mà không có người lớn dẫn đi? Hơn nữa còn tự mình ngồi máy bay tới thành phố A?” Đến bây giờ, Tô Khiết vẫn hơi sợ, vì thế, bắt buộc cô phải khiến bọn nhỏ hiểu rõ, bọn chúng làm như vậy là không đúng, quá nguy hiểm.

Hứa Dinh Dinh trước giờ thương hai đứa nhỏ nhất, dù thấy chúng chịu chút thiệt thòi cũng không chịu nổi, lúc này cũng không nhịn xuống không nói đỡ cho hai đứa.

Hai đứa nhỏ 4 tuổi làm như vậy thật sự quá nguy hiểm, lần này nếu không phải gặp được Tịch Xuyên, còn không biết sẽ xảy ra chuyện gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK