Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1583

Mà trọng điểm của Nguyễn Tân Tân là đang mắng chửi, đá cũng không đau bao nhiêu.

“Cậu lại đánh lén?” Đường Vũ Kỳ nhìn thấy Nguyễn Tân Tân đá Hứa Dinh Dinh thì nổi giận, Đường Vũ Kỳ bước về phía trước bắt lấy cánh tay của Nguyễn Tân Tân rồi vặn ngược ra phía sau, sau đó kéo một cái rồi lại đẩy, Nguyễn Tân Tân liên trực tiếp té lăn trên mặt đất.

Nguyễn Hạo Thần: “…”

Đám đông: “….”

Thư ký Lưu: “….”

Hô hô hô, đây mới là thao tác của công chúa nhỏ!

Quá lợi hại có đúng không, quá kinh ngạc có đúng không, quá bội phục có đúng không?

Một đứa bé mới có năm tuổi lại đánh một đứa bé chín tuổi.

Biến thành đống đổ nát trong vài giây.

Mặc dù là bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ mới chỉ có năm tuổi, mặc dù là bình thường cô bé không được rèn luyện, nhưng mà mà cô bé biết rất nhiều kỹ xảo phòng thân.

Chú Mộ Dung đã từng dạy cô bé, mẹ cũng đã từng dạy cô bé, cho nên để đối phó với đại tiểu thư tay không nâng như là Nguyễn Tân Tân, đó là chuyện dễ như trở bàn tay.

Cô bé không cần phải dùng quá sức, toàn bộ đều là do kỹ năng.

Cậu ba Nguyễn nhìn Đường Vũ Kỳ, hai mắt mở to ra, lúc nãy Đường Vũ Kỳ đá Triệu Nguyệt Như anh đã phát hiện trong đó có điểm khác thường, lúc nãy anh cũng không quá xác định.

Nhưng mà bây giờ anh đã có thể hoàn toàn xác định.

Đứa bé này rất am hiểu kỹ năng công kích, hơn nữa thậm chí còn không phải là kỹ năng công kích bình thường, mặc dù là nó không có sức lực gì hết, nhưng mà kỹ năng tuyệt đối rất lớn.

Có đôi khi kỹ năng còn quan trọng hơn so với thể lực.

Lúc nãy mẹ của cô bé đánh người là đánh thật sự, cũng không có bất cứ kỹ xảo gì có thể bàn luận.

Rõ ràng là mẹ của nó không hiểu gì hết, nhưng mà tại sao nó lại hiểu những thứ này?

Điểm này làm cậu ba Nguyễn cảm thấy rất kỳ quái, trong đôi mắt của cậu ba Nguyễn lại có mấy phần suy ngẫm.

“A a a, hu hu hu.” Nguyễn Tân Tân bị đẩy ngã trên mặt đất lớn tiếng khóc lên, bị đẩy ngã trên mặt đất, bị té cũng không đau, nhưng mà cánh tay của nó bị đau, lúc nãy bị Đường Vũ Kỳ vặn lại.

Triệu Nguyệt Như nhìn thấy Nguyễn Tân Tân bị đẩy ngã trên mặt đất, mà thư ký Lưu thì đang ngăn cản cô ta lại, cô ta cũng không đến gần Hứa Dinh Dinh được, cũng chỉ có thể chạy đến trước mặt của Nguyễn Tân Tân: “Cục cưng, con có sao không vậy?”

“Mẹ ơi con đau quá, nó đánh con, hu hu, nó đánh người, nó đánh chết người rồi.” Bình thường Nguyễn Tân Tân đi theo Triệu Nguyệt Như bắt hô ly tinh rất nhiều lần, có đôi khi Triệu Nguyệt Như bị đánh thì chính là khóc la om sòm như thế này, những thứ này Nguyễn Tân Tân điều đã học được.

Hơn nữa còn vô cùng giống.

“Nó đánh người, nó đánh chết người rồi, ui da, con đau bụng quá đi thôi, đâu cũng đau nữa, cả người con đều đau, a con đau không thể cử động được.” Nguyễn Tân Tân không ngừng la hét nằm trên mặt đất giả vờ chết.

Đám đông: “….”

Thư ký Lưu: “…”

Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ: “…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK