Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1426

Mắt của Tô Khiết trợn tròn, ở đây? Ở trên phố người người đi lại?

Cửa kính của chiếc xe này từ bên ngoài không thể nhìn thấy…

“Em sau này có chuyện đều nói cho anh, nói với anh đầu tiên.” Tô Khiết biết, anh không thể thật sự ở đây làm gì với cô cả, anh chẳng qua muốn đạt được mục đích của anh thôi.

Trong lòng Tô Khiết biết rất rõ mục đích của anh.

“Chắc chắn?” Quả nhiên, khi cậu ba Nguyễn nghe thấy lời này của cô, thân thể rõ ràng lùi lại, đôi mắt nhìn thẳng cô.

“Chắc chắn, em bảo đảm.” Tô Khiết không dám trêu anh nữa, cô thừa nhận, cô thật sự không phải đối thủ của anh, người này quá đen tối, cũng quá nguy hiểm.

“Nếu như sau này không làm được thì sao?” Chuyện này cậu ba Nguyễn cảm thấy cần phải tiêm cho cô một liều thuốc mạnh, khiến cô mãi mãi ghi nhớ điểm này.

Khóe môi của Tô Khiết không nhịn được cong lên, người này liệu có phải có hơi được một tấc tiến một thước rồi không?

Nhưng, Tô Khiết nhìn vào đôi mắt của anh lúc này, cuối cùng âm thầm thở phào, sau đó thấp giọng nói: “Làm không được, mặc anh xử lý.”

“Nhớ lời em nói.” Cậu ba Nguyễn nghe thấy lời này của cô, khóe môi cong lên, hài lòng rồi, mỉm cười, không thể không nói, người phụ nữ này có khi vẫn khiến anh rất hài lòng.

“Chuyện đó, em không cần ra mặt nữa, mặc kệ là chuyện gì, em đều không cần quan tâm.” Cậu ba Nguyễn đang hôn lên môi của cô, sau đó mới trầm giọng dặn dò.

Những người đó đều là tội phạm lòng dạ độc ác thủ đoạn tàn nhẫn, cô vì chuyện này mà ra mặt, sẽ rất nguy hiểm.

Tiếp theo chính là bắt được những người chạy trốn khác, không có quan hệ đến cô.

“Được.” Lần này, Tô Khiết ngược lại rất ngoan ngoãn đồng ý với anh, thật ra khi cô rời khỏi cục cảnh sát thì đã quyết định không quản chuyện này rồi.

Chỉ là chuyện liên quan đến mẹ của cô, cô muốn tra rõ ràng hơn một chút, nhưng cô lại có hơi sợ, cô sợ tra ra chuyện bất lợi với mẹ.

Mẹ đã qua đời nhiều năm, cô không muốn vạch ra những chuyện không hay, cô sợ bản thân cô sẽ không chịu được, cô càng sợ ông cụ Đường và bà cụ Đường sẽ không chịu được.

Cô biết có lúc sự thật sẽ rất tàn nhẫn, đối với người chết, đối với người sống đều chưa chắc là chuyện tốt.

Cho nên lúc này Tô Khiết có hơi mâu thuẫn.

Tra? Hay không tra?

Lúc này, nghe thấy lời của cậu ba Nguyễn, Tô Khiết quyết định nghe theo anh.

“Lần này ngoan như vậy, phải thưởng cái gì?” Cậu ba Nguyễn nghe thấy câu trả lời dứt khoát của cô, khóe môi không nhịn được cong lên, người phụ nữ này nếu như mãi mãi ngoan như vậy thì tốt rồi.

“Anh muốn thưởng cho cái gì?” Tô Khiết nhìn anh, ánh mắt hơi lóe lên, cô cảm thấy phần thưởng của cậu ba Nguyễn, đối với cô không chắc là chuyện tốt.

“Em trả người của Đường Lăng về, anh sắp xếp cho em hai vệ sĩ.” Cậu ba Nguyễn thật ra ngay từ đầu đã có kế hoạch này, từng bước từng bước tiến hành, ngược lại trở thành phần thưởng!

“Em không cần vệ sĩ, chuyện này đã giải quyết rồi.” Tô Khiết vô thức bèn phản kích, cô không thích có người đi theo đằng sau cô, vốn dĩ hai vệ sĩ đó cô chính là chuẩn bị cho ông cụ Tô.

“Chuyện này, không được thương lượng.” Nhưng, cậu ba Nguyễn lại trực tiếp phản bác kháng nghị của cô, chuyện ngoài ý muốn bất kỳ lúc nào cũng có thể xảy ra, anh không thể không phòng bị.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK