Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1124

Thật đúng là!!

Nhưng, chuyện này, cô nhất thời cũng không giải thích rõ được, Liễu Ảnh chỉ có thể cúi thấp đầu, không nhìn Nguyễn Hạo Thần nữa.

Trong lòng thầm nghĩ, nhất định phải nghĩ cách liên lạc được với Tô Khiết, tuyệt đối không thể để Tô Khiết bị tên xấu xa này gạt được.

Tư Đồ Không cảm nhận được bộ dạng hồn để đâu đâu của cô, đôi con ngươi càng lạnh hơn vài phần: “Chuyên tâm chút, em biết tôi không thích người phụ nữ của tôi khi ở trong lòng của tôi mà còn nghĩ đến chuyện khác, hoặc là người đàn ông khác, hửm?”

“Tôi không có.” Liễu Ảnh ngước mắt lên, nhìn anh ta, cuối cùng vẫn giải thích một câu, bởi vì cô biết nếu như không giải thích rõ ràng, thì tối nay sau khi về, anh hẳn sẽ giày vò chết cô.

Người đàn ông này trước giờ luôn như vậy.

“Không có thì tốt, ngoan.” Khóe môi Tư Đồ Không khẽ nhướng lên, cười cười, vươn một tay ra, nhẹ nhàng xoa tóc của cô, nơi sâu thẳm của đôi con ngươi mang máng hiện lên vài phần ôn nhu.

Liễu Ảnh thầm thở phào một hơi, cái cảm giác này giống như cô là một con thú nuôi của anh ta vậy, năm năm này, luôn là như vậy, lúc anh vui thì sẽ sờ vào cô như vậy, lúc không vui thì sẽ giày vò cô thật tàn nhẫn.

Năm năm rồi, cứ như vậy, nhưng, ban đầu cô vì cứu ba mẹ của cô mà bán mình cho anh ta, cho nên bất kể anh ta đối với cô thế nào, cô đều phải nhịn, chịu đựng.

Nhưng, cô chỉ bán cho anh 5 năm, thời gian 5 năm cuối cùng cũng sắp đến hạn rồi, cô cũng cuối cùng có thể có lại được tự do, sắp rồi, thật sự sắp rồi!

Tô Khiết muốn đi nhà vệ sinh, rời khỏi đại sảnh. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Nguyễn Hạo Thần cứ luôn nhìn cô, chờ đợi cơ hội này, cho nên, Nguyễn Hạo Thần nhìn thấy Tô Khiết ra khỏi đại sảnh thì liền theo ra ngoài ngay.

Đôi con ngươi của Liễu Ảnh nhanh chóng lập lòe, thầm thở ra một hơi, nhìn Tư Đồ Không nhanh chóng nói một câu: “Tôi muốn đi toilet.”

Tư Đồ Không ngoảnh mắt qua nhìn cô, ánh mắt dần lạnh lẽo, anh ta nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần vừa mới ra ngoài, nhưng anh ta vẫn khẽ gật đầu: “Ừm.”

Liễu Ảnh thấy anh ta đồng ý, nhanh chóng sải bước đi ra ngoài, đương nhiên chính là hướng mà Nguyễn Hạo Thần vừa rời khỏi.

Khóe miệng Tư Đồ Không khẽ giựt giựt, bàn tay cầm ly rượu theo bản năng siết chặt, sao thế, hôm nay người phụ nữ nhỏ bé của anh ta thật sự nhìn trúng Nguyễn Hạo Thần rồi?

Bình thường cô nhìn thấy đàn ông đẹp trai cũng chẳng qua là nhìn nhiều chút thôi, hôm nay vậy mà lại có hành động rồi?

Lá gan càng lúc càng lớn rồi!!

Tư Đồ Không nhìn thấy Liễu Ảnh hoàn toàn rời khỏi đại sảnh, đột nhiên một hơi uống cạn ly rượu trong tay, sau đó cũng theo ra khỏi đại sảnh.

Tô Khiết đi vào nhà vệ sinh, vừa định đóng cửa, Nguyễn Hạo Thần trực tiếp chặn cửa lại.

“Anh làm gì vậy?” Tô Khiết nhìn anh, dùng sức ngăn cửa lại, không để anh vào.

Nhưng mà, sức lực của Nguyễn Hạo Thần khẳng định lớn hơn cô, dùng sức một cái, liền đẩy cửa ra, chen vào, anh muốn đóng cửa, nhưng mà Tô Khiết trực tiếp chặn cửa lại, không cho anh đóng lại.

Trong toilet này, nếu như để cho anh đóng cửa lại, ai biết anh sẽ làm cái gì?

Nguyễn Hạo Thần cũng không có tiếp tục kiên trì đóng cửa, cô đã không sợ bị người khác nhìn thấy, thì anh lại càng không sợ, nói thật, anh còn có chút cầu còn không được ý, anh đè lên người cô, môi của anh càng tới gần cô hơn, muốn hôn cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK