Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1074

“Được rồi, nghe lời em.” Lôi Hạ trước giờ đều nghe lời bà ta, Mộng Nhược Đình tự nhiên cũng không nói gì thêm.

Lúc này người Mộng Thu Quỳnh vẫn cứng đờ, tay vẫn run, nhưng bà vẫn đi, đi về phía Đường Minh Hạo.

“Chú Lôi, chú nói xem con sẽ không thật sự lên làm dì đi?” Mộng Nhược Đình chớp chớp mắt, ánh mắt phức tạp.

“Anh con phải làm ba, con liền thật sự làm dì.” Lôi Hạ dời mắt nhìn cô ta, sau đó ánh mắt lại nhanh chóng chuyển về hướng Mộng Thu Quỳnh.

“Này không phải phí lời sao?” Mộng Nhược Đình ngẩn người, không vừa ý liếc ông một cái.

“Nếu đây thật sự là con của anh, vậy chị dâu làm sao bây giờ?” Mộng Nhược Đình thở dài một hơi, đột nhiên cảm thấy nếu chuyệ này là thật, sẽ rất phức tạp.

“Con nhìn ra, anh trai rất thích chị dâu, nhưng anh lại có con với người phụ nữ khác, nên làm cái gì bây giờ? Nên làm cái gì bây giờ nha?” Mộng Nhược Đình hiển nhiên đã nóng nảy.

Lôi Hạ nhìn xuống, nếu đứa nhỏ này thật là con của Nguyễn Hạo Thần, lấy tính tình của Tô Khiết tuyệt đối không có khả năng lại đồng ý gả cho Nguyễn Hạo Thần.

“Con đừng có gấp, chú thấy chuyện này không quá khả thi, con cũng biết, mẹ con đã rời khỏi nhà họ Dạ hai mươi năm, lúc ấy ảnh chụp của anh con cũng không có mang đi, đứa nhỏ này nhìn qua nhiều nhất cũng mới năm tuổi, nói cách khác, đó là kí ức hai mươi năm trước của mẹ con, cho nên, chú thấy đứa nhỏ này với anh con trước đây có chút giống, mà mẹ con vì khát vọng trong lòng, cho nên nhớ nhầm.” Đây là phân tích của Lôi Hạ, cũng hợp tình hợp lý.

“Ừ, hy vọng đứa nhỏ kia không có quan hệ với anh trai, con cũng hy vọng anh có con, nhưng phải là chị dâu sinh, là người anh trai thích sinh, như vậy anh mới có thể hạnh phúc, bằng không, nếu để chọn một trong hai rất tàn nhẫn.” Mộng Nhược Đình thầm hô một tiếng, trong lòng tuy còn khẩn trương, nhưng so với lúc trước tốt hơn nhiều.

Mộng Thu Quỳnh chạy tới trước mặt Đường Minh Hạo, lúc này Nhạc Hồng Linh đang nghe điện thoại ở một bên.

Mộng Thu Quỳnh muốn chạy tới trước mặt Đường Minh Hạo, lúc này Nhạc Hồng Linh đang nghe điện thoại ở bên cạnh.

“Xin, xin chào, bà, bà có thể nói chuyện với cháu một chút được không?” Mộng Thu Quỳnh rất căng thẳng, nói chuyện cũng lắp bắp.

Đường Minh Hạo ngẩng đầu nhìn Mộng Thu Quỳnh, mẹ nói với cậu không được tùy tiện nói chuyện với người lạ ở bên ngoài, nhưng Đường Minh Hạo thấy bà cụ này có vẻ thân thiết, hiền lành nên bản năng gật đầu.

“Bà là ai, bà muốn nói gì với chúng cháu?” Đường Vũ Kỳ ngẩng đầu nhỏ nhìn bà ta, trên mặt mang theo sự tò mò.

Nhạc Hồng Linh nghe điện thoại ở bên cạnh nhưng vẫn chú ý tình huống bên này, cô ta thấy Mộng Thu Quỳnh đi đến trước mặt hai bé cưng thì ngẩn người, nhưng cô thấy bà chủ kia không giống như người xấu, hơn nữa bà ta vẫn là người nhà của ông Lôi Hạ, cho nên Nhạc Hồng Linh chỉ nhìn qua, không đi tới ngăn cản, cũng không cúp điện thoại, bởi vì cuộc gọi này rất quan trọng với cô ta.

“Bạn học nhỏ, cháu tên là gì?” Mộng Thu Quỳnh nhìn về phía Đường Vũ Kỳ, ánh mắt càng dịu dàng, khóe môi không nhịn được cong lên, đứa nhỏ này thật là xinh đẹp, làm cho cho người ta yêu thích, giọng nói ngọt ngào đúng là dễ nghe.

“Cháu tên là Đường Vũ Kỳ, anh trai cháu là Đường Minh Hạo, cháu và anh trai là anh em sinh đôi, bà tên là gì?” Đường Vũ Kỳ không hề có ý thức đề phòng, trả lời rất nhanh, Đường Minh Hạo muốn ngăn cản cũng không kịp.

Mộng Thu Quỳnh ngẩn người, họ Đường? Sinh đôi?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK