Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 760

“Chuyện này chưa biết được.” Ông cụ Đường rất khách quan, dù sao Cố Chính Tân cũng là quán quân thế giới, đơn không ai có thể so sánh tài nghệ đánh cờ với cậu ta được.

“Quan Thế Âm Bồ Tát đại từ đại bi, phù hộ cho cô bé nhất định phải thắng.” Bà cụ Đường đột nhiên nhỏ giọng lẩm bẩm.

Ông cụ Đường suýt nữa cười ra tiếng, nếu Quan Thế Âm Bồ Tát xử lý cả chuyện này thì sẽ bận đến chết.

Nhưng bình thường ông chỉ thấy bà muốn tìm con gái nên cầu xin Quan Thế Âm Bồ Tát, chưa thấy bà cầu xin chuyện khác, hôm nay bà lại cầu xin Quan Thế Âm Bồ Tát vì một trận đánh cờ.

Xem ra bà thật sự thích cô bé này.

Ông cụ Đường nghĩ đến con gái thì tâm trạng lại nặng nề, nếu con gái của ông còn sống thì có lẽ cũng sớm kết hôn sinh con đúng không? Nếu trong tình huống bình thường thì con của nó cũng tầm tuổi của cô bé Tô Khiết này nhỉ?

Nhưng hơn bốn mươi mấy năm không chút tin tức, chỉ sợ…

Ông cụ Đường không nhịn được nhìn về phía bà cụ Đường, ông thấy bà cụ Đường nhìn Tô Khiết với vẻ mặt căng thẳng và lo lắng, hiển nhiên cũng không nghĩ đến chuyện khác.

Ông cụ Đường hơi ngẩn ra một chút, sau đó nhàn nhạt cười, nếu con gái thật sự không còn nữa, nhưng bọn họ vẫn còn sống, ông luôn hy vọng vợ mình có thể bước ra khỏi bóng ma tâm lý đó.

Ông ta cảm thấy cô bé Tô Khiết này dễ dàng hấp dẫn sự chú ý của vợ mình.

Cuộc thi đấu còn đang tiếp tục.

Cố Chính Tân vốn không để ý, Tô Khiết không thua, mặc dù mọi người bất ngờ cũng có thể chấp nhận được.

Lúc này Cố Chính Tân đã nghiêm túc, nhưng Tô Khiết vẫn chưa thua…

Ánh mắt mọi người nhìn Tô Khiết lập tức thay đổi, từ không thể tưởng tượng được đến khó tin.

Tô Khiết luôn nhìn bàn cờ rất nghiêm túc, nhưng lại làm cho người ta có cảm giác nhẹ nhàng như mây gió, từ đầu đến cuối vẫn luôn thoải mái như vậy.

Mọi người từ từ phát hiện Cố Chính Tân có vẻ tốn không ít công sức, Cố Chính Tân có chút nóng nảy, nhưng Tô Khiết vẫn nhẹ nhàng thoải mái, không hề thay đổi.

Tô Khiết lại từ từ đi một bước, sắc mặt Cố Chính Tân lập tức thay đổi…

“Sao có thể được? Sao có thể được?” Cố Chính Tân nhìn bàn cờ, vẻ mặt khó tin, cậu ta không thể tin được mình lại thua một người phụ nữ không biết chơi cờ, hơn nữa cô còn là kẻ ngốc.

Sao có thể được?

Nhất định cậu ta đã tính sai ở đâu đó.

Lúc này sắc mặt của ông cụ Cố vô cùng khó coi, ông ta vốn làm cho Đường Ngôn Thuân mất mặt, kết quả ông cụ Nguyễn ngăn cản, ông ta vốn tức giận.

Hiện tại một con nhóc đáng chết như vậy lại đánh thắng Chính Tân sao? Ông cụ Cố nhìn Tô Khiết với ánh mắt hận không thể giết cô.

Gen nhà họ Cố không tốt lắm, đa số không quá thông minh, chỉ có Cố Chính Tân thông minh nhất lại còn được quán quân thế giới, đây là chuyện vô cùng tự hào.

Hôm nay nhà họ Cố tổ chức tiệc là muốn khoe khoang truyện này, nhưng không nghĩ tới Tô Khiết lại thắng Cố Chính Tân, một con nhóc nhỏ hơn Cố Chính Tân, hơn nữa nghe nói cô còn ngốc nghếch.

Sao ông cụ Cố có thể chịu đựng sỉ nhục như thế chứ?

Nhưng ông cụ Cố tức giận cũng không thể làm chuyện gì trước mặt mọi người.

Lúc này, mọi người đều sợ ngây người, nhất thời chưa lấy lại phục hồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK