Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 744

Lưu tổng nhìn thấy hành động của ông cụ Tô thì có chút ngẩn người: “Đương nhiên là phải chúc mừng tân hôn của ông Tô vui vẻ rồi, nhưng mà vẫn còn có một chuyện khác càng cần phải chúc mừng ông Tô hơn”

“Còn có chuyện gì vậy?” Lần này ông cụ Tô đã thật sự ngơ ngác.

“Sao vậy? Ông Tô vẫn chưa biết sao? Tổng giám đốc mới của Ngụy Khang vừa nhậm chức, đặc biệt mời tổng giám đốc của Tô thị đến đây, đây chính là người mà chủ tịch, ông Ngụy, bà Ngụy, hay là chủ tịch mới của Ngụy Khang đều đồng ý nhất trí mời.” Lưu tổng liên tục giải thích, trên mặt rõ ràng mang theo vài phần lấy lòng.

Đương nhiên khi nghe thấy lời nói của Lưu tổng, giờ phút này trên mặt của rất nhiêu người đều mang theo chút ghen tị. Ngụy Khang là tập đoàn lớn nhất của thủ đô, so với Nguyễn Thị thì chỉ có hơn chứ không kém.

Ông cụ Nguyễn nghe thấy lời nói của Lưu tổng, trong lúc nhất thời thân sắc thay đổi mấy lần.

Lập tức vẻ mặt của bà cụ Nguyễn cũng thay đổi có chút phức tạp.

“Có việc này nữa à? Tôi cũng không biết nữa.” Lúc này ông cụ Tô đá hoàn toàn ngơ ngẩn, nhà họ Tô với Ngụy Khang cũng không có gì để gặp nhau, tại sao lần này nhà họ Ngụy lại đặc biệt mời nhà họ Tô vậy nhỉ.

“Ông Tô, ông cũng đừng che giấu ở trước mặt của chúng tôi, tôi với chủ tịch của Ngụy Khang là bạn học với nhau, chúng tôi đã có giao tình hơn ba mươi mấy năm, việc này tuyệt đối sẽ không sai đâu.” Lưu tổng vừa mới nói ra lời này thì càng không có người nào hoài nghi độ chân thật của chuyện này.

Mặc dù ông cụ Tô vẫn không hiểu chuyện gì xảy ra như cũ, nhưng mà giờ phút này Lưu tổng cũng đã nói như vậy rồi, ông ấy cũng không dám nói cái gì nữa.

“Hiện tại Tô Khiết là chủ tịch của Tô thị, vậy thì Ngụy Khang mời chính là Tô Khiết.” Hinh Tú Bình vẫn luôn trâm mặc không nói chuyện, bỗng nhiên lại bổ sung thêm một câu.

Lời này của Hinh Tú Bình vừa mới thốt ra, đám người bọn họ đồng loạt sửng sốt, nếu như lời nói này của Hinh Tú Bình là không sai, vậy thì ông cụ Tô cũng không biết việc này, vậy thì có lẽ là Ngụy Khang đã mời Tô Khiết.

Ngụy Khang mời Tô Khiết à, chuyện này thật là kỳ diệu!

“Ừm, chắc có lẽ là như vậy” Ông cụ Tô nhìn về phía Hinh Tú Bình, trực tiếp khẽ cười một tiếng, ông ấy hiểu Hinh Tú Bình đây là vì muốn đòi lại mặt mũi cho Tô Khiết nhà bọn họ, cho nên đương nhiên ông ấy cũng phải phối hợp cho tốt.

Lúc này bà cụ Nguyễn hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng mà bà ta biết mối quan hệ của Tô Khiết và Mộ Dung Tri, cho nên có thể chuyện này thật sự là như vậy.

Khoảng thời gian này Ngụy Khang và Mộ Dung Uyển đều không có bất cứ động tĩnh gì, ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn cũng cho rằng thật ra Ngụy Khang và Tô Khiết cũng không có bao nhiêu quan hệ, nhưng mà chuyện ngày hôm nay đã làm cho ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn không thể không suy nghĩ đến một vài tình huống khác.

Ông cụ Nguyễn biết là trong tình huống này, ông ta không nên nói cái gì nhiều, đương nhiên là bởi vì chuyện của Ngụy Khang, ông ta cũng không thể nào làm cái gì đó với ông cụ Tô, cho nên liền dẫn theo bà cụ Nguyễn lặng lẽ đi qua một bên khác.

Kiều Thiên Lý muốn đi theo bà cụ Nguyễn theo bản năng.

“Cô đừng có đi theo tôi.” Bà cụ Nguyễn chuyển mắt nhìn về phía Kiêu Thiên Lý, trên mặt rõ ràng đã có nhiêu thêm mấy phân chán ghét: “Hôm nay tôi là bởi vì cô mà đã mất mặt hết rồi, sau này cô đừng xuất hiện ở trước mặt của tôi nữa, cũng không cần phải xuất hiện trước mặt của Hạo Thần.”

Lời nói này của bà cụ Nguyễn cũng đủ tuyệt tình.

Bước chân của Kiều Thiên Lý liền cứng đờ, trong lúc nhất thời mặt xám như tro, cô ta biết sau khi chuyện này xảy ra thì cô ta muốn cùng với Nguyễn Hạo Thần, e là sẽ khó hơn nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK