Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1838

“Lão Ngô, thế nào, ai đưa ra kết quả còn chính xác hơn của tôi?” Cuộc gọi video đã kết nối, người bên kia quả nhiên đã nghe thấy lời của anh cảnh sát trẻ.

Âm cuối của người này rõ ràng đã nâng cao hơn, hiển nhiên không tin hoặc là không cho là vậy.

“Kết luận của người nhà bên chúng tôi đưa ra.” Cảnh sát Ngô hơi ngượng ngùng, lại không tiện giải thích quá nhiều, dù sao anh ta tận mắt chứng kiến còn không dám tin, nếu nói cho người khác chắc chắn họ sẽ càng không tin.”

“Ồ, người nhà các anh rất có năng lực đấy.” Người bên kia video bật cười, lời nói rõ ràng mang ý trêu chọc.

“Anh có ý gì? Coi thường người ta hả? Nếu không nhờ tổng giám đốc chúng tôi thì các anh sẽ không phát hiện ra vấn đề quan trọng này.” Quản lý Lưu luôn bao che khuyết điểm khó chịu, anh ta có ý gì? Tổng giám đốc nhà anh giúp họ tìm ra manh mối mà họ còn dám cười nhạo tổng giám đốc?

Đúng là quá đáng!

“Sư phụ, chúng ta nên có gì nói nấy, đúng là tổng giám đốc rất lợi, lần này thật sự phải cảm ơn tổng giám đốc Tô.” Viên cảnh sát nhỏ thật thà không biết lấy lòng cấp trên, vẫn kiên trì nói sự thật.

“Lão Ngô? Có chuyện gì vậy.” Giọng điệu của người đối diện video lại nâng cao lên vài tone, hiển nhiên là có nghi hoặc, hoặc là khinh thường.

“Lão Lý, đúng là người nhà của vụ án này đã giúp đỡ chúng ta rất nhiều.” Mặc dù cảnh sát Ngô muốn xử lý mọi chuyện suôn sẻ nhưng anh ta cũng không thể mở mắt nói dối.

“Các người làm việc càng ngày càng không có quy tắc, chuyện phá án có thể để người nhà tham gia vào sao?” Lão Lý ở đầu bên kia video đã hơi tức giận, bắt đầu lên lớp.

“Người nhà này khác những người khác…” Cảnh sát Ngô vẫn muốn giải thích.

“Khác? Khác thế nào? Tôi thấy người ta thích hươ chân múa tay thì có!” Lão Lý ở bên kia video càng nói càng khó nghe.

“Lão Lý, làm gì vậy? Sao nghe như đang cãi nhau với ai thế?” Đúng lúc này một giọng nói khác vọng lại từ video.

“Một người nhà không hiểu chuyện gì mà lại thích hươ tay múa chân, người bây giờ đúng là không biết trời cao đất rộng, họ cho rằng một người là có thể phá án được sao? Đúng là nực cười.” Lão Lý không cố kỵ mình vẫn đang mở video, nói không nể tình chút nào, cũng chẳng sợ người bên kia video nghe được.

Lúc này sắc mặt mấy người trong văn phòng đều không được tốt lắm, lão Lý này chẳng biết gì mà lại nói lung tung, cũng quá đáng lắm.

Tô Khiết vẫn thản nhiên như không, không có gì khác thường.

“Ai khoa chân múa tay?” Lại một giọng nói khác vọng lại từ video.

Nghe thấy giọng nói này, lông mày Tô Khiết hơi nhướn lên, đây là giọng của cục trường Tào, Tào Du.

“Cục trưởng Tào, sao lại là anh? Anh có chuyện gì không?” Nhìn thấy cục trưởng Tào, giọng điệu lão Lý lập tức thay đổi.

“Tôi cũng chỉ tình cờ đi ngang qua thôi, nghe anh nói như đang cãi nhau với ai nên tôi lại xem thử.” Trước giờ cục trưởng Tào vẫn luôn rất tò mò, cho nên nghiêng người về phía trước nhìn: “Để tôi xem là ai khoa chân múa tay?”

Tô Khiết vốn không muốn để ý, chỉ là bây giờ thấy Tào Du xuất hiện trước video, cô cũng hơi nghiêng người về phía trước, xuất hiện trong ống kính: “Là tôi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK