Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 983

Ông cụ Tô nghe Tô Khiết nói vậy, lập tức sửng sốt, sắc mặt bỗng trở nên vô cùng khó coi, ông đột nhiên cảm thấy ngực đau nhói, ông có nghĩ thể nào cũng không thể ngờ rằng con trai mình lại lén ông đi bán cổ phần của công ty. Lại còn bán cho Bùi Dật Duy nữa.

Ông cụ Tô lúc này rất tức giận, rất tức giận, nhưng một câu của Nguyễn Hạo Thần trực tiếp cắt ngang cảm xúc của ông.

Tại sao lời nói của Nguyễn Hạo Thần nghe lại kỳ quái vậy, tại sao lại có cảm giác chua xót như thế chứ?

“Tô thị bây giờ gần như phá sản rồi, cổ phần của Tô thị giờ căn bản là không có giá trị.” Tô Khiết đưa mắt liếc nhìn Nguyễn Hạo Thần, điều này nghe vừa có hơi giống đang chọc Nguyễn Hạo Thần, vừa lại giống như một lời giải thích của cô.

Tô Khiết hơi sững lại, ánh mắt lóe lên, rôi khóe môi hơi nhếch lên, nói vậy thì sự cống hiến ân cần này của Bùi Dật Duy đã lãng phí rồi!!

Vậy là vì cô cảm thấy số cổ phân hiện tại của Tô thị không đáng giá chút nào nên mới đồng ý ký hợp đồng với Bùi Dật Duy sao?

Phải nói rằng ý tưởng của cô rất đơn giản mà trực tiếp, có vẻ như cô thực sự không hiểu những chuyện trên thương trường.

Tại sao người phụ nữ của anh lại đáng yêu như vậy chứ?

Ông cụ Tô cũng sững sờ khi nghe Tô Khiết nói, sắc mặt đột nhiên có chút thay đổi kỳ lạ…

“Nếu đã vậy, chuyện này cũng dễ xử lý rồi.” Có điều, ông cụ Tô cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm về chuyện của công ty rồi.

Lúc đến biệt thự nhà họ Tô, cửa nẻo trống trơn, không có người ra đón ông, thế nhưng trong phòng không ngừng vang lên tiếng cười nói, rõ ràng là rất náo nhiệt.

Nguyễn Hạo Thần đi đỗ xe, Tô Khiết đỡ ông cụ Tô vào đại sảnh trước.

“Ồ, cô chủ nhà họ Tô về rồi đấy à? Có điều bây giờ cô về thì muộn quá rồi” Tô Chí Long cười hả hê khi nhìn thấy Tô Khiết.

Vẻ mặt của Lưu Vũ và Tô Nghiên Nghiên rõ ràng cũng đang đắc ý, từ biểu hiện của họ có thể thấy rằng công việc của công ty đang diễn ra rất suôn sẻ, có lẽ đã hoàn toàn nắm chắc quyền chủ động.

Một số giám đốc điều hành cấp cao của công ty đứng lên kính cẩn chào khi nhìn thấy ông cụ, nhưng trong biểu hiện của họ vẫn có chút né tránh. Rõ ràng bọn họ đã đạt được thỏa thuận với Tô Trung Dung, đây rõ ràng là chuyện rất bất lợi cho ông cụ Tô và Tô Khiết.

Ông cụ Tô nhìn thấy biểu hiện của bọn họ, trong lòng hơi chùng xuống, Tô Trung Dung quản lý công ty không tốt, nhưng thủ đoạn bất chính thì lại khá lợi hại.

“Ba, con đang thảo luận chuyện công ty với một số giám đốc điều hành, ba về đúng lúc lắm.” Tô Trung Dung đứng lên, bước tới đón ông cụ, thái độ cũng coi như vẫn cung kính.

Nhưng mà, Tô Trung Dung nhân lúc ông cụ Tô nhập viện làm nhiều chuyện như vậy, không nói tới tôn trọng, sợ là cả tâm ý cũng chẳng có được bao nhiêu.

Người giàu vẫn luôn như vậy, đứng trước quyền lợi, quan hệ gia đình thực sự chẳng là gì nữa cả.

Ông cụ Tô liếc Tô Trung Dung một cái, sắc mặt rõ ràng rất nặng nề, nhưng cũng không gì cả mà đi thẳng vào đại sảnh, ngồi ở vị trí đầu tiên.

Mấy vị giám đốc nhìn thấy ông cụ, trong lòng vẫn còn có chút kiêng dè, nhất thời không ai dám nói chuyện, tuy rằng ông cụ có bệnh, nhưng uy danh thì vẫn còn đó

“Ba, bọn họ đều cảm thấy giao công ty cho Tô Khiết là không thích hợp.” Tô Trung Dung thấy người khác không nói, chỉ có thể đích thân nói ra, chuyện đã đến mức này, ông ta không có gì phải cân nhắc.

“Không thích hợp giao cho Khiết Khiết? Vậy con cho rằng ai mới thích hợp? Giao cho con sao?” Ông cụ Tô hừ một tiếng, vẻ mặt lộ rõ ý châm chọc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK