Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 712

“Cái gì? Ý anh là muốn tôi lừa anh ba sao? Không được, không đời nào.” Cậu năm Tào nghe anh ta nói vậy thì trở mặt ngay, không suy nghĩ gì mà từ chối luôn.

Cậu năm Tào không bị ngu, dĩ nhiên nghe hiểu ý của Đường Bách Khiêm, muốn anh lừa anh ba sao? Nằm mơ đi.

Lần trước ở cục cảnh sát, anh không còn cách nào nên mới thả người phụ nữ kia đi, cũng vì chuyện đó mà đến tận bây giờ anh ba vẫn làm lơ anh.

Nếu giờ lại lừa anh ba nữa thì chăn chắc anh ấy sẽ giết anh mất, chuyện này không phải nghi ngờ gì.

Chỉ cần nhớ đến cái giọng điệu lúc này của Nguyễn Hạo Thần là anh đã sợ run người rồi, cậu năm Tào lặng lẽ cầm điện thoại đưa ra sau lưng, sau đó lại lặng lẽ gửi định vị qua cho anh Ba Dương.

Anh nghĩ chỗ này cách công ty của anh ba không xa, chắc hẳn anh sẽ tới rất nhanh thôi, những chuyện khác chờ tới lúc anh ba tới rồi tính sau.

Cậu năm Tào tưởng mình làm rất kín đáo, cho rằng Đường Bách Khiêm sẽ không nhận ra, nhưng tất cả hành động của anh Đường Bách Khiêm đều biết rõ.

Hoặc có thể nói đây là kế hoạch mà Đường Bách Khiêm đã tính trước cả, lúc nãy chính anh ta đã cố tình trả điện thoại lại cho cậu năm Tào.

Mọi chuyện đều đã được anh ta liệu trước.

Đường Bách Khiêm nhìn thoáng qua cậu năm Tào, không nói gì mà lôi điện thoại của mình ra, mau chóng gọi một cuộc điện thoại.

“Ông Lỗ, chào ông, tôi là Đường Bách Khiêm, đúng, tôi đang thực hiện nhiệm vụ ông giao, nhưng giờ lại gặp chút chuyện.” Đường Bách Khiêm dừng nói một thoáng, lại nhìn cậu năm Tào: “Đúng là gặp chút khó khăn, nhưng chúng tôi vừa gặp được cậu Tào, cậu Tào có thể giúp chúng tôi giải quyết chuyện này, nhưng cậu Tào không biết tôi, không tin tôi, cho nên xin nhờ ông Lỗ nói giúp tôi một lời.”

Sau đó Đường Bách Khiêm chìa điện thoại ra trước mặt cậu năm Tào: “Ông Lỗ có chuyện nhờ, phiền cậu Tào nghe điện thoại một lát.”

Cậu năm Tào nghe thấy người đang gọi là ông Lỗ thì nét mặt thoáng thay đổi, vội vã nhận lấy điện thoại.

“Tào Du, Đường Bách Khiêm đang làm một nhiệm vụ bí mật cho chúng tôi, mong cậu hợp tác chút.” Vốn cậu năm Tào còn thấy hơi nghi ngờ, nhưng giọng nói của ông Lỗ phát ra từ phía đâu dây bên kia đã xóa bỏ mọi băn khoăn của anh.

“Vâng, tôi biết rồi.” cậu năm Tào chỉ đành đồng ý, trong tình huống như vậy thì anh nào có thể nói gì khác được?

Lời của ông Lỗ anh không dám không nghe theo, hơn nữa chủ tịch thành phố là ông Lỗ đã lên tiếng, thật sự đang có một nhiệm vụ bí mật, nếu tại anh mà nhiệm vụ này thất bại vậy anh chính là tội đồ rồi.

“Cảm ơn cậu Tào.” Đường Bách Khiêm nhận lại điện thoại, không đợi cậu năm Tào nói chuyện đã cảm ơn anh ngay.

Sau đó, Đường Bách Khiêm lại cầm lấy điện thoại của cậu năm Tào, nhanh nhẹn gửi thêm hai tin nhắn phía dưới tin nhắn đính kèm định vị kia.

Tin thứ nhất: “Anh ba, bọn họ đi mất rồi, em đuổi theo trước, anh nhanh nhanh tới đây.”

Tin thứ hai: “Anh hai, hình như họ thấy em rồi, em vừa trông thấy người đàn ông kia nhìn mình, sợ đến mức không dám gọi cho anh luôn, anh ba, anh mau tới đi, em sợ sẽ để mất dấu bọn họ.”

Gửi tin nhắn xong, Đường Bách Khiêm trả điện thoại lại cho cậu năm Tào, sau đó anh ta đưa tay tỏ ý mời.

Cậu năm Tào cũng hết cách rồi, hơn nữa anh nghĩ anh ba giờ cũng đã cưới Tô Khiết rồi, tuy là trước kia anh cảm thấy rất không ưa Tô Khiết, nhưng từ sau chuyện tối đó ấn tượng của anh với cô đã hoàn toàn thay đổi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK