Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 726

Cô nghĩ, nếu Nguyễn Hạo Thần đáp ứng để hai cục cưng ở tạm biệt thự của anh, nhất định cô sẽ dốc hết sức bằng tốc độ nhanh nhất giúp Nguyễn Hạo Thần dành được Nguyễn Thị. Đến lúc đó cô có thể đưa hai cục cưng rời đi, chắc chắn sẽ không quấy rầy Nguyễn Hạo Thần quá lâu, sẽ không gây thêm quá nhiều phiền phức cho anh.

Tất nhiên, đó là cách cuối cùng, là lựa chọn bất đắc dĩ cuối cùng.

Đàn anh đột nhiên xuất hiện, mà Minh Hạo lại muốn trở về với đàn anh nên cô lập tức loại bỏ kế hoạch này.

“Em định đi công ty tìm anh, nhưng sau đó xảy ra một số chuyện ngoài ý muốn, gặp bạn bè…” Tô Khiết nghĩ một chút, vẫn quyết định giải thích với anh một chút.

“Anh ta quan trọng hơn anh sao?” Nguyễn Hạo Thần nheo mắt lại, rồi lại chăm chú nhìn cô, nhìn ngụy trang trên mặt cô. Lúc này, anh cảm giác ngụy trang trên mặt cô hết sức chói mắt, anh muốn tháo bỏ tất cả ngụy trang của cô.

Tất nhiên khi anh nói ra những lời này, âm thanh có vẻ dữ tợn, thậm chí còn có chút nghiến răng nghiến lợi.

Lúc này anh rất muốn biết, trong lòng cô Đường Bách Khiêm quan trọng hay là anh quan trọng?

Tô Khiết không hề ngờ anh sẽ hỏi như vậy, ánh mắt lập tức lóe lên.

Với cô, đàn anh giống như người thân của cô, mà Nguyễn Hạo Thần…

Nguyễn Hạo Thần là chồng cô, nhưng dù sao cũng là tạm thời.

Đàn anh người thân, ông xã tạm thời?

Tô Khiết cảm thấy vấn đề này có chút rắc rối.

“Anh ta quan trọng hơn anh sao?” Thấy cô không trả lời, Nguyễn Hạo Thần hơi híp mắt nguy hiểm, khóe môi khẽ nhúc nhích, gần từng chữ, lời nói như nhũ băng lao thắng về phía cô.

Nguyễn Hạo Thần vẫn nói cùng một câu, nhưng lần đầu anh vẫn mang theo vẻ hoài nghi, còn lần này là giọng khẳng định.

Khi anh nói chuyện, môi đột nhiên hướng tới phần gáy cô, răng hé mở, từng chút từng chút gặm căn da thịt cô. Lúc này, anh thật muốn căn chết cô cho xong.

Trong lòng cô, Đường Bách Khiêm quan trọng như vậy sao?

Anh và cô đã kết hôn đã lâu như vậy, hừ, cũng hơn hai tháng rồi mà tại sao trong lòng cô vân không có anh?

Bọn họ cũng đã kết hôn lâu như vậy, dựa vào cái gì mà anh vẫn không đạp đổ được địa vị của Đường Bách Khiêm trong lòng cô?

Anh gặm cổ cô, hơn nữa còn là phân gáy mẫn cảm, Tô Khiết bỗng cảm thấy hơi run rẩy, cô chợt nghĩ đến quỷ hút máu trên TV.

Tô Khiết vừa suy nghĩ rất kỹ chuyện anh vừa hỏi, thật ra cô vẫn chưa có đáp án rõ ràng, nhưng Tô Khiết cảm thấy nếu lúc này mà cô không cho anh một đáp án hài lòng, nói không chừng anh thật có thể cắn chết cô, sau đó hút khô máu cô như quỷ hút máu.

Cảm giác được miệng Nguyễn Hạo Thần há to, khi răng anh lần nữa chạm phải da thịt cô, Tô Khiết nhanh chóng nói: “Không phải, anh quan trọng, anh quan trọng nhất.”

Động tác của Nguyễn Hạo Thần chợt ngừng lại mấy giây, sau đó anh nhanh chóng ngồi thẳng người, nhìn thẳng vào mắt cô, âm thanh hơi trầm khàn: “Em hãy lặp lại lần nữa.”

“Anh quan trọng, anh quan trọng nhất.” Tô Khiết rất nghe lời lặp lại lần nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK