Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 705

Tuy nhiên kết hôn với cô lâu như vậy rồi mà dường như anh không thấy cô đi mua sắm, cũng không thấy cô mua gì.

Không, lần trước, cô đã mua cho anh một chiếc ví. Chính là cái anh đang sử dụng đến bây giờ. Anh nghĩ đến thôi cũng thấy hạnh phúc.

Nguyễn Hạo Thần sờ sờ ví tiền, khóe môi hơi nhếch lên, có lẽ cô nhìn vừa ý món đồ gì đó, đang muốn mua cho nên mới trì hoãn thời gian như vậy, thôi thì hãy đợi chút đã.

Cậu ba Nguyễn tự nhủ lòng, phải kiên nhẫn một chút.

Bên trong nhà trẻ.

“Chuyện này em không cần lo, để anh xử lý.” Lúc Đường Bách Khiêm nhìn Tô Khiết trên mặt vẫn mang theo nụ cười, giọng nói rất dịu dàng, rất ấm áp.

Chỉ là sự dịu dàng của anh chỉ vỏn vẹn dành cho Tô Khiết mà thôi.

Tô Khiết biết có rất nhiêu chuyện, cách xử lý của đàn anh sẽ hoàn toàn khác với cô. Bây giờ có đàn anh ở đây, e rằng chuyện này sẽ không dễ dàng kết thúc như vậy…

Vì vậy, Tô Khiết không muốn đàn anh giải quyết chuyện hôm nay. Bởi vì cô không muốn làm cho vấn đề trở nên tồi tệ hơn.

Tô Khiết vừa muốn nói gì đó nhưng mụ béo lại đột nhiên kêu lên: “Các người có ý gì, các người muốn làm gì?”

Mụ béo kia hoàn toàn không tin những gì Đường Minh Hạo vừa nói. Bọn họ có ý gì? Không phải bọn họ thật sự đánh Tráng Tráng nhà bà ta đấy chứ?

Không, không thể nào? Bà ta vừa mới kiểm tra, nhưng trên người của Tráng Tráng không có vết thương nào cả, thậm chí không có cả vết bầm, nhưng vết thương trên người Đường Minh Hạo thì rất rõ ràng.

Mụ béo cảm thấy bọn họ đang làm ra vẻ bạo dạn, chắc là đang lừa gạt bà ta, cho nên bà ta vẫn luôn không thèm đếm xỉa đến cậu nhóc béo đang lăn lộn dưới đất kia.

Mẹ của cậu nhóc béo cứ để cậu ta nằm trên đất khóc lóc, Đường Minh Hạo không chịu nổi nữa liền nói: “Cháu tốt bụng nhắc nhở một chút, cậu ta là đau thật đấy.”

Mọi người nghe xong lời nó nói, lần nữa nhìn cậu nhóc béo đang khóc thảm thiết trên mặt đất, thấy trên mặt cậu ta hiện lên vẻ đau đớn, thật sự rất đau không phải là giả vờ.

Mụ béo nhanh chóng ngồi xổm trước mặt cậu nhóc béo, nhưng bà ta vân hơi nghi ngờ, thấp giọng hỏi: “Tráng Tráng, con đau thật sao?”

“Đau, thật sự đau, rất đau, mỗi lần nó đánh con đều muốn mất mạng ấy.” Cậu ta càng khóc càng dữ dội.

“Cậu đánh con trai tôi, món nợ này…” Mụ béo nhận ra con trai mình thực sự bị đánh, phản ứng đầu tiên của bà ta là tìm Đường Minh Hạo tính sổ nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của Đường Bách Khiêm thì những từ còn lại đều kẹt trong cổ họng.

Nhà bà ta tuy có tiền thật đấy nhưng bà ta cũng từng gặp qua không ít những nhân vật tai to mặt lớn, cho nên bà ta nhìn ra được người đàn ông này tuyệt đối không đơn giản, sợ là bà ta không chọc nổi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK