Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1902

Vì quá run nên lời nói lúc này của Phạm My cũng không rành mạch.

“Con đang ở.” Tô Khiết nghe tiếng Phạm My liền biết chắc Phạm My đã thấy tin kia.

“Con thấy tin chưa?” Phạm My nắm chặt lấy điện thoại, cố làm mình bình tĩnh lại, bà thật sự hy vọng là mình nhìn nhầm rồi, hy vọng Tô Khiết trả lời bà là không có nhìn thấy.

“Có.” Tô Khiết hiểu được tâm trạng Phạm My lúc này, giờ đây ngay cả họ cũng không giữ được bình tĩnh, huống gì là Phạm My.

“Cậu con ông ấy, ông ấy không thể làm ra chuyện như vậy.” Lời của Phạm My vẫn run rẩy, nhưng giọng điệu lại rất kiên định.

Bà và Đường Vân Thành là vợ chồng ba mươi mấy năm, bà rất hiểu Đường Vân Thành, Đường Vân Thành chắc chắn sẽ không làm ra chuyện như vậy.

Chắc chắn không.

“Con biết.” Tô Khiết cũng không tin, đây rõ ràng là đối phương hãm hại Đường Vân Thành, nhưng giờ không liên lạc được Đường Vân Thành, cô cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

“Con gặp cậu chưa? Mợ không gọi được cho cậu con.” Phạm My nghĩ đến mình không liên lạc được với Đường Vân Thành, trong lòng càng sốt ruột.

“Con cũng không liên lạc được với cậu.” Trong tình hình này Tô Khiết cũng không thể lại gạt Phạm My, Tô Khiết biết rõ chuyện tiếp theo càng khó giải quyết.

Phạm My nghe Tô Khiết nói vậy, người cứng đờ ra, giờ bà chỉ thấy lo lắng và đau lòng.

“Tô Khiết, cậu con có khi nào xảy ra chuyện không? Ý mợ là cậu có gặp chuyện nguy hiểm tới tính mạng?” Dù Phạm My bị tin kia làm cho choáng váng đầu óc, nhưng bà càng lo cho sự an toàn của Đường Vân Thành.

“Không đâu, cậu sẽ không gặp nguy hiểm tới tính mạng.” Mấy lời này của Tô Khiết rất chắc chắn, nếu đối phương truyền ra tin này, bày mưu như vậy, nhất định sẽ không để Đường Vân Thành gặp chuyện không may.

Đường Vân Thành còn sống, tin tức mới có thể chấn động hơn.

“Tô Khiết, con nhất định phải nghĩ cách, nhất định phải giúp cậu con.” Lúc này Phạm My quá hoảng loạn rồi, bà chỉ có thể gửi tất cả hy vọng lên người Tô Khiết.

Nếu Tô Khiết không có cách nào xử lí chuyện này, thì không ai có thể xử lí.

“Mợ, mợ đừng sốt ruột, con sẽ nghĩ cách.” Xảy ra chuyện như vậy, cô tất nhiên phải nghĩ cách giải quyết.

Cô bây giờ là người của Nhà họ Đường, là một phần của Nhà họ Đường, hơn nữa chuyện này rất có thể là do cô mà ra.

“Tô Khiết, mợ cúp máy trước, con có tin của cậu thì báo cho mợ.” Phạm My biết trong tình huống này nói nhiều cũng vô ích, bà không thể trì hoãn thời gian của Tô Khiết.

Rất nhiều chuyện trong tình huống này đều giành giật từng giây.

Sau khi cúp máy, thì Phạm My liền xụi lơ ra đất, rất lâu sau mới đứng lên.

Phạm My biết chuyện này tuyệt đối không thể để người lớn trong nhà biết, họ lớn tuổi rồi, không chịu nổi đả kích.

Giờ chỉ có thể tạm gạt họ trước, hy vọng Tô Khiết có thể mau nhanh chóng nghĩ ra cách giải quyết.

“Đại ca, đã tìm ra số điện thoại của phóng viên Trịnh.” Bên kia, Nguyễn Hạo Thần nhận được tin nhắn của Cố Ngũ gửi tới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK