Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 610

“Ba vừa nói muốn đưa chúng con đi gặp Nguyễn Hạo Thần sao?” Đường Minh Hạo vừa so sánh như thế thì đột nhiên có thành kiến với Nguyễn Hạo Thần.

“Con được phép gọi là Nguyễn Hạo Thần sao? Đó là anh ba của ba, ba gọi là anh ba thì con phải gọi là…” Tịch Xuyên hơi nhíu mày, nghĩ đến chuyện xưng hô.

“Gọi cho ba.” Đường Minh Hạo đột nhiên nói một câu.

“…” Tịch Xuyên sửng sốt, có thể tùy tiện gọi ba sao? Sao đứa nhỏ này gặp ai cũng gọi là ba chứ? Thói quen này không tốt lắm.

“Con gọi ba là ba, người đó là anh ba của ba, vậy là ba của con, cho nên con cũng có thể gọi là ba.” Thật ra bạn học nhỏ Đường Minh Hạo nghĩ trước mắt nên gọi Nguyễn Hạo Thần là ba, dù sao hiện tại Nguyễn Hạo Thần là chồng hợp pháp của mẹ.

Nhưng bạn học nhỏ Đường Minh Hạo không nhắc đến chuyện này với Tịch Xuyên.

Ở một chỗ nào đó trong thành phố A cũng có loại xưng hô như vậy, một cách gọi thân thiết, gọi ba của anh em là ba lớn, ba hai…

Cho nên Đường Minh Hạo nói cũng coi như hợp lý.

“Được rồi, chờ hai người gặp nhau thì con có thể gọi là ba.” Tịch Xuyên không nhịn được ngả ngớm một chút, anh ta thầm nghĩ đến lúc đó hai bé cưng vừa gặp anh ba đã gọi ba thì không biết có thể dọa anh ba hay không?

Bởi vì em gái muốn nhận ba, đương nhiên Đường Minh Hạo biết sở dĩ em gái muốn nhận ba là vì muốn mẹ có thể ở bên cạnh bé, cho nên nó làm anh thì phải nghĩ cách giúp em gái.

Nhưng Đường Minh Hạo nhìn ra được Tịch Xuyên và mình nghĩ không cùng một chuyện, nhưng lúc này Đường Minh Hạo cũng không nói thêm gì.

“Đúng rồi, con đừng nói chuyện ba chuyển tài sản cho mẹ Dinh Dinh.” Đường Minh Hạo nghe thấy nhưng Tịch Xuyên không lo lắng, nhưng anh ta sợ Hứa Dinh Dinh biết, anh ta cảm thấy nếu Hứa Dinh Dinh biết chuyện này thì nhất định sẽ không đồng ý.

Anh ta vốn dĩ muốn bí mật tiến hành thần không biết quỷ không hay.

“Được rồi, con không nói, có thể thành công hay không là phụ thuộc vào ba.” Đường Minh Hạo nhàn nhạt liếc anh ta một cái.

Đôi mắt Tịch Xuyên chớp chớp, hiểu được ẩn ý trong lời nói của thằng nhóc này.

“Nếu không thì con giúp ba một chút.” Tịch Xuyên là người thông minh, lập tức ngồi xổm trước mặt Đường Minh Hạo, vẻ mặt lấy lòng nhìn nó.

Thằng nhóc này vô cùng rất khôn ngoan, chắc chắn sẽ có cách.

Thằng nhóc này như vậy thông minh, không biết di truyền ai? Không biết anh thân sinh cha mẹ rốt cuộc là người nào?

Tịch Xuyên biết Hứa Dinh Dinh yêu thương hai bé cưng này nhất, nếu Minh Hạo đồng ý giúp đỡ thì việc này chắc chắn sẽ dễ dàng hơn.

“Được rồi, con thấy ba thật sự yêu mẹ Dinh Dinh nên con giúp ba một lần.” Từ trước đến nay bạn học nhỏ Đường Minh Hạo rất hiểu lẽ phải.

“A, quá tuyệt vời.” Lúc này Tịch Xuyên cười giống như trẻ con.

“Đúng rồi, ba chuyển tất cả tài sản cho mẹ Dinh Dinh, có phải sau này định thu mua công ty nhà Nguyễn Trà My hay không?” Nhưng sau đó bạn học nhỏ Đường Minh Hạo lại nói một câu làm cho người ta kinh ngạc.

Tịch Xuyên hoảng sợ, nụ cười trên mặt cũng rớt mất.

Sao thằng nhóc này biết kế hoạch tiếp theo của anh ta? Có phải lúc nãy anh ta lỡ miệng nói ra, thằng nhóc này nghe thấy hay không?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK