Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1750

Cô biết, Đường Lăng thả cô ra, chính là cho cô cơ hội, mà cô chỉ có thể nắm bắt cơ hội lần này.

Lần này Đường Lăng không ngăn cản cô, chỉ nhìn theo bóng lưng đang rời đi của cô, đôi mắt dần trở nên u ám, dần trở nên lạnh hơn….

Ngày hôm sau Lâm Bối và đại hoàng tử theo kế hoạch trở về nước, Viên Quân Doanh đích thân qua tiễn bọn họ, Đường Lăng cũng đến.

Vẻ mặt của Đường Lăng đã khôi phục lại sự lạnh lùng lúc bình thường, trên mặt anh ta không có quá nhiều cảm xúc, lúc anh ta nhìn Lâm Bối, anh mắt cũng vô cùng bình tĩnh, giống như hai người thực sự chưa từng xảy ra chuyện gì.

Lâm Bối thấy anh ta như vậy, thầm thở phào nhẹ nhõm, nhưng lại cảm thấy trong lòng có chút căng thẳng, căng thẳng đến mức có chút không thoải mái, nhưng đây là kết quả mà cô mong muốn nhất, vì vậy, đương nhiên cô sẽ không nói nhiều.

Vốn dĩ, Viên Quân Doanh bảo Đường Lăng đưa đám người Lâm Bối ra sân bay, nhưng Đường Lăng lại từ chối, Viên Quân Doanh chỉ có thể sắp xếp người khác đưa họ đi.

“Lâm Bối, em với Đường Lăng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Lúc đến sân bay, đại vương tử nhìn Lâm Bối đanh có chút thất thần, không nhịn được liền hỏi một câu.

“Cái gì? Em và anh ấy thì có quan hệ gì chứ?” Lâm Bối hoàn hồn lại, phản ứng đầu tiên chính là nhanh chóng chối bỏ mối quan hệ.

Đại vương tử nhìn cô, không nói gì nữa.

Bước chân của Lâm Bối dừng lại, từ từ đảo mắt nhìn về phía sau, cô và Đường Lăng chỉ là ngoài ý muốn, tất cả đều là ngoài ý muốn, đã là ngoài ý muốn đương nhiên không thể có bất kỳ quan hệ gì, tất cả mọi chuyện đều đã kết thúc.

Hôm qua, cô đã nói rõ ràng với Đường Lăng, tất cả đều đã kết thúc.

“Sao vậy? Trông cậu có vẻ không tập trung?” Tiễn hai vị vương tử đi, Viên Quân Doanh nhìn Đường Lăng, giữa lông mày mang theo chút nghi hoặc: “Có thể nói lần nay tiểu vương tử đã giúp cậu một chuyện lớn, bảo cậu đi tiễn người ta cậu cũng không đi? Đây thật sự không giống phong cách của cậu? Có phải có chuyện gì không?”

Lúc trước Viên Quân Doanh bảo Đường Lăng tiễn hai vị Vương tử cũng là vì lý do này, cho nên Đường Lăng từ chối khiến anh ta có chút ngạc nhiên. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Đường Lăng nghe xong lời này của anh thì, sắc mặt vốn đã âm trầm càng trầm thêm, đôi môi mím chặt, không trả lời.

Viên Quân Doanh thấy anh ấy như vậy thì không hỏi thêm nữa.

Mà Tô Khiết nghe tin tiểu Vương tử đã rời đi thì cũng hơi bất ngờ, cô không ngờ còn có chuyện Đường Lăng không giải quyết được.

Tô Khiết khẽ thở dài, hôm qua cô định tới nhưng Nguyễn Hạo Thần gọi cho cô bảo cô không cần phải đi.

Đương nhiên Nguyễn Hạo Thần cũng đã nói cho cô biết chuyện xảy ra lúc đó.

Tiểu Vương tử tỏ tình với Nguyễn Hạo Thần mà Đường Lăng lại tình cờ nghe được? Thật sự quá trùng hợp, rõ ràng là tiểu Vương tử đã lên kế hoạch từ trước.

Tô Khiết vốn tưởng rằng Đường Lăng sẽ có biện pháp giải quyết, không ngờ tiểu Vương tử lại đi sớm như vậy.

Như vậy kế hoạch của tiểu Vương tử coi như đã thành công.

Tô Khiết hiểu Đường Lăng, cô biết chuyện gì Đường Lăng đã nhận định thì sẽ không bao giờ thay đổi, mà bây giờ anh lại cứ vậy để cho tiểu Vương tử đi?

Cho nên cô biết có lẽ chuyện này không đơn giản như vậy.

Không thể không nói tiểu Vương tử này không hề đơn giản.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK