Mục lục
Tình Nồng Khó Phai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 103

Ngũ Vận Uyển nhìn mặt nghiêng điển trai của Nam Ngự, bỗng nhiên nghe thấy đối phương lên tiếng.

“Nhìn đủ chưa?”

Ngũ Vận Uyển ngớ ra, ngay sau đó mới sực hiểu Nam Ngự đang nói mình cứ nhìn anh chằm chằm, mặt cô nóng bừng, vội cúi đầu: “Xin lỗi”

Nam Ngự cười khẽ, cũng không nói thêm gì nữa, chỉ là anh ăn xong pizza thì bảo cô đi tắm.

Ngũ Vận Uyển tắm xong, vừa lau đầu vừa đi ra, nhưng không ngờ cô vừa ra ngoài thì thấy Nam Ngự không có trong phòng ngủ mà đang đứng ở ban công liền với phòng ngủ chính, hình như đang ngẩn ngơ nhìn cái gì  đó.

Ngũ Vận Uyển sửng sốt, cô tiến lên vài bước mới phát hiện Nam Ngự đang cầm một chiếc vòng cổ.

Chiếc vòng này là một mặt dây chuyền thủy tinh rất tinh xảo, nhìn một phát là biết ngay là kiểu mà nữ giới mới đeo, trông rất đẹp.

Ngũ Vận Uyển ngẩn ra.

Nam Ngự… đang ngẩn ngơ nhìn một chiếc vòng cổ của phụ nữ đấy ư?

Chủ nhân của chiếc vòng ấy là ai, là người mà Nam Ngự thích sao?

Không hiểu sao ý nghĩ này bỗng nảy ra trong đầu, Ngũ Vận Uyển bỗng cảm thấy hơi khó chịu.

Cô vội lắc đầu, dằn lại cảm giác kỳ quái trong lòng xuống.

Ngũ Vận Uyển, mày phải nhớ kỹ thân phận và giới hạn của mày. Nếu đã biết Nam Ngự lấy mày chỉ để có một người vợ trên danh nghĩa, mày hy vọng xa vời làm gì chứ?

Vĩnh viễn không được mong ước viển vông thứ không thuộc về mình. Chẳng phải một đứa con gái ngoài giá thú như mày đã hiểu được đạo lý này từ khi còn rất nhỏ rồi sao?

Khi Ngũ Vận Uyển đang miên man suy nghĩ, Nam Ngự bỗng quay đầu lại, trông thấy cô thì cau mày: “Sao lại để đầu ướt thế kia? Tôi đã nói phải lau khô tóc mà”

Bấy giờ Ngũ Vận Uyển mới hoàn hồn, cô cười khan rồi lập tức ngoan ngoãn đi sấy tóc.

Nam Ngự đi đến cạnh cô, mặt dây chuyền cầm ban nãy đã được cất đi, anh nói với giọng bình tĩnh: Cuối tuần. này Nam Bá muốn tổ chức một bữa tiệc ra mắt cho vợ chưa cưới của mình, em chuẩn bị rồi đi tham gia với tôi.”

Ngũ Vận Uyển khựng lại, cô nhìn Nam Ngự đứng sau lưng mình qua mặt gương, giọng chần chừ: “Nhất định phải đi à?”

Cô thấy vẻ mặt của Nam Ngự trở nên lạnh lùng, vội nói: “Tôi biết rồi, tôi sẽ đi.”

Trốn được mùng một, không trốn được mười lăm, cô không thể không gặp Nam Bá và Lâm Tiểu Như cả đời được.

Bấy giờ sắc mặt của Nam Ngự mới dịu đi, anh gật đầu: “Đừng lo, tôi đã cho người đặt may váy cho em rồi, ngày mai nhớ đi đo kích thước.”

Ngũ Vận Uyển biết chắc chắn sẽ có rất nhiều người đến tham dự bữa tiệc. Tuy nói là giới thiệu Lâm Tiểu Như,

nhưng đây là lần đầu tiên cô ra mắt mọi người với thân phận vợ của Nam Ngự đương nhiên phải cẩn thận, thế nên cô gật đầu đồng ý.

Ngày hôm sau, Ngũ Vận Uyển hoàn thành buổi phỏng vấn của mình sớm rồi đến cửa tiệm may đo cao cấp mà Nam Ngự bảo cô để đo kích thước.

Ngũ Vận Uyển chưa bao giờ đến nơi như thế này nên hơi dè dặt, nhưng may mà Nam Ngự vẫn rất tri kỷ khi sắp xếp Dương Tá đi với cô vì anh không có thời gian.

“Mợ chủ” Dương Tá đã chờ ở hiệu may cao cấp từ lâu, trông thấy Ngũ Vận Uyển bền chủ động mở cửa cho cô: “Xin hãy đi bên này.”

Ngũ Vận Uyển đi vào với Dương Tá thì thấy được những món đồ trang sức tinh xảo trong cửa tiệm, trong đây không có khách mấy, chủ yếu toàn là nhân viên phục vụ.

Ngũ Vận Uyển đi len tần hai, vài cô gái xinh đẹp tiến lên đo cho cô, cô giơ tay lên làm theo lời họ một cách ngượng nghịu.

Dang lúc trông mong việc này mau mau kết thúc, cô bỗng nghe được một giọng nói đầy kinh ngạc…

“Ngũ Vận Uyển?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK