Mục lục
Tình Nồng Khó Phai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 477

Nam Ngự cảm thấy đây là lúc thích hợp để giải thích rõ ràng với Ngũ Vận Uyển.

Anh lưu luyến buông cô ra, thấp giọng nói: “Ngũ Vận Uyển, em còn nhớ anh từng nói với em chuyện khi nhỏ anh được một bé gái cứu không?”

“Nhớ chứ, anh còn cho em xem cả ảnh nữa cơ mà.” Ngũ Vận Uyển không biết tại sao Nam Ngự lại đột nhiên nhắc tới việc này.

“Lâm Tiểu Như chính là bé gái cứu anh năm đó.”

“Sao cơ..”

Đôi mắt Ngũ Vận Uyển trợn tròn, cảm thấy khó mà tin nổi.

Chuyện này… chuyện này chỉ trùng hợp thôi, đúng không?

“Sao có thể là Lâm Tiểu Như được, các anh đã điều tra kỹ chưa?” Ngũ Vận Uyển vẫn không thể tin được đây là sự thật.

Không phải cô không muốn tin mà do cô hiểu Lâm Tiểu Như quá rõ, sao cô ta có thể nhiệt tình giúp đỡ một người xa lạ như thế được?

Nam Ngự trả lời: “Có lẽ đúng vậy thật. Dù địa điểm chụp bức ảnh hay danh sách những người mua hàng phiên bản giới hạn, Lâm Tiểu Như đều phù hợp nhất. Hơn nữa đối chiếu về mặt thời gian, tuổi tác của cô ta cũng khá khớp.”

Ngũ Vận Uyển nhớ lại tấm ảnh Nam Ngự cho mình xem trước đó. Trong ảnh là một cô bé mặc váy công chúa Disney phiên bản giới hạn, Lâm Tiểu Như cũng có một chiếc váy kiểu ấy. Vốn cô còn nghĩ đó chỉ là trùng hợp, không ngờ lại đúng là Lâm Tiểu Như.

Nam Ngự hổ thẹn nói: “Anh biết Lâm Tiểu Như nợ em rất nhiều. Nhưng cô ta có ơn với anh, anh không thể không trả ơn cô ta được.”

Cuối cùng Ngũ Vận Uyển cũng hiểu, hành động khác thường của Nam Ngự mấy ngày nay đều vì báo đáp ơn cứu mạng của Lâm Tiểu Như chứ không phải do anh thật lòng muốn giúp đỡ cô ta.

Nam Ngự vẫn yêu cô.

“Nam Ngự, em hiểu” Sau một thoáng trầm tư, cô nói: “Nếu là em, em cũng sẽ làm như anh vậy.”

Vầng trán vốn nhíu chặt của Nam Ngự lập tức dãn ra.

Dường như Ngũ Vận Uyển lại nghĩ tới điều gì, cô nhíu mày: “Nhưng ít nhất anh cũng phải gọi điện thoại về báo cho em một tiếng chứ? Em đã rất lo lắng cho anh, sợ anh gặp nguy hiểm thế mà anh lại tàn nhẫn vứt em ở nhà một mình như vậy.”

Giọng nói của Ngũ Vận Uyển mang theo chút oán giận, dưới ánh đèn đêm, gò má mềm mại, đẹp đẽ của cô vương giận hờn khiến trái tim Nam Ngự rung động.

Một giây sau, Ngũ Vận Uyển bị kéo vào một vòng tay mạnh mẽ, lời chưa kịp nói hết bị nhấn chìm trong nụ hôn đầy tình ý.

Vòng đu quay chậm rãi lên cao, nhiệt độ trong khoang cũng từ từ nóng lên.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK