Chương 392
Nếu người đàn ông đó thật sự là Nam Ngự, Ngũ Vận Uyển chắc sẽ vui. Nhưng mà, cô thực sự không có ấn tượng gì về người đàn ông đó cả.
Nam Ngự nhìn thẳng vào cô và nói với cô một lần nữa: “Ngũ Vận Uyển, em nghe cho kỹ đây. Buổi tối vào hai năm trước, anh và em đã ở đây.”
Ngũ Vận Uyển thấy biểu cảm của Nam Ngự không giống như đang nói đùa. Vì vậy hỏi: “Nói cho em biết, rốt cuộc là sao hả, sao có thể là anh chứ?”
Nam Ngự cười và quét qua chiếc mũi nhỏ của cô.
Anh kể cho cô nghe về chuyện của hai năm trước.
Sau khi Nam Ngự trở về từ nước M, Nam Tiêu luôn kiêng kỵ anh, sợ rằng anh sẽ giành được sự thương yêu của ông nội, từ đó sẽ đe dọa đến sản nghiệp và địa vị của ông ta.
Nam Tiêu biết hai chân anh tàn tật nhưng vẫn không thể yên tâm về anh được, còn muốn thử xem anh có thể có con hay không, bởi vì ông nội là người hy vọng nhà họ Nam có đời sau nhất.
Nam Tiêu đã tìm rất nhiều cô gái xinh đẹp đến, tạo đủ loại tình huống tình cờ, nhưng Nam Ngự không mắc bẫy, cũng không thích những người phụ nữ này.
Vì vậy, Nam Tiêu đã nghĩ ra một cách.
Hôm đó, có một bữa tiệc cách khá gần khách sạn Thế Kỷ. Trong bữa tiệc, Nam Ngự và Mặc Nham cãi nhau
mới làm cho Nam Tiêu có cơ hội đánh thuốc mê.
Mặc Nhạm xung đột với Nam Ngự vì chuyện của Mặc Chiêu Huyên, Nam Ngự cũng có chút kích động, có lẽ là anh đã bị đánh thuốc vào lúc đó. Sau khi anh uống ly rượu đó thì tất cả đã quá muộn rồi, suýt chút nữa kế hoạch của Nam Tiêu đã được thực hiện.
Khi nghe đến đây Ngũ Vận Uyển không khỏi hơi cau mày.
Cô nhớ rằng Nam Tiêu cũng là một thành viên của nhà họ Nam, đều là người thân, sao ông ta lại đối xử với Nam Ngự như vậy.
Cô không nhịn được hỏi: “Anh có chắc là Nam Tiêu không? Ông ta không phải là anh trai ruột của anh sao?”
Nam Ngự cười lạnh, trong mắt hiện lên một tia châm chọc,
“Sau khi chuyện xảy ra anh đã sai người điều tra Nam Tiêu. Suy đoán của anh lúc đó là chính xác. Anh trai ruột thì sao chứ, không phải Lâm Tiểu Như cũng là em gái ruột của em sao? Trước lợi ích và được mất, người thân rồi cũng sẽ trở thành kẻ thù thôi, khiến người ta phải thở dài vì cuộc đời, đúng không?”
Ngũ Vận Uyển không nói nên lời.
Không ngờ nhà họ Nam tưởng chừng phong quang vô hạn lại có tình tiết máu chó tranh giành địa vị như trong phim Hàn vậy.
Ngũ Vận Uyển nhận ra Nam Ngự mang trên người nhiều can đảm hơn những gì cô tưởng tượng.