Mục lục
Tình Nồng Khó Phai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 440

Nam Bá cũng rất kinh ngạc, hình như thời đại học anh ta đâu từng qua lại với Lâm Tiểu Như?

Lâm Tiểu Như nghiến răng, nhớ lại cái ngày khó quên của hai năm trước.

Ngày đó, cô ta vừa gặp đã yêu Nam Bá.

Cô ta nhớ vào một ngày của hai năm trước, cô ta đến trường đại học của Ngũ Vận Uyển có việc, vô tình bắt gặp Nam Bá đang đạp xe đạp đi tới.

Cho đến tận bây giờ cô ta vẫn nhớ rõ dáng vẻ đạp xe của Nam Bá. Anh ta mặc chiếc áo sơ mi trắng, hướng về phía mặt trời và cười vô cùng xán lạn, ánh mắt vừa chuyên chú vừa thâm tình, đẹp tựa như một vị hoàng tử vậy.

Nhưng khi đó ánh mắt của anh ta lại đang nhìn Ngũ Vận Uyển!

Nghĩ đến đây, trong mắt Lâm Tiểu Như lóe lên một tia căm hận, cô ta gào lên với Ngũ Vận Uyển: “Là bởi vì hơn hai năm trước tôi đã từng thấy Nam Bá ở trường học của hai người! Đúng! Tôi đã yêu anh ấy từ cái nhìn đầu tiên! Cho nên tôi muốn hủy hoại cố, hủy hoại người phụ nữ không biết xấu hổ như cô! Vì cô hoàn toàn không xứng với Nam Bá!”

Lúc này Nam Bá mới hiểu ra, tại sao lần đầu mình quen biết Lâm Tiểu Như, khuôn mặt của cô ta lại lộ ra vẻ si mê và chuyên chú như vậy.

Ngũ Vận Uyển cũng rất kinh hãi, cô đột nhiên nhớ lại lúc còn nhỏ, rõ ràng Lâm Tiểu Như đã có rất nhiều búp bê cao cấp xinh đẹp nhưng luôn khăng khăng muốn cướp con búp bê rách nát trong tay cô. Ngũ Vận Uyển khóc òa lên, trơ mắt nhìn con búp bê rách của mình bị Lâm Tiểu Như mang về nhà. Vì chuyện đó mà cô đã khóc mấy ngày liền.

Bây giờ, khi đã trưởng thành, cô ta không cướp con búp bê trách của cô nữa

mà cướp bạn trai của cô, phá hủy hạnh phúc duy nhất của cô!

Ngũ Vận Uyển nhìn chằm chằm vào Lâm Tiếu Như, ánh mắt và giọng điệu đã trở nên vô cùng lạnh lẽo, “Hai năm trước Nam Bá là bạn trai của tôi, cô dựa vào đâu chứ?”.

“Tôi dựa vào đâu à?” Lâm Tiểu Như hỏi vặn lại với giọng điệu hung ác, “Thế cô dựa vào đâu? Nam Bá đẹp trai và ưu tú như vậy, một đứa con hoang như cô có chỗ nào xứng với anh ấy chứ?”

Hóa ra năm đó, sau khi vừa gặp đã phải lòng Nam Bá, Lâm Tiểu Như đã thông qua quan hệ và biết được Nam Bá không phải là một chàng trai nông nổi mà là một cậu ấm con nhà giàu có, danh giá có khối tài sản bạc triệu. Cô ta có thể không động lòng, không muốn có được anh ta sao?

“Vậy nên đó là lý do cô lập mưu hãm hại tôi, chia cắt tôi và Nam Bá ư?” Bây giờ Ngũ Vận Uyển vẫn không dám tin Lâm Tiểu Như lại có thể làm ra những chuyện như vậy với mình, “Tôi là chị gái ruột của cô, cho dù cô có hận có ghét tôi, hay muốn cướp Nam Bá thì cô cũng không thể dùng thủ đoạn để hèn như vậy để đối phó với tôi. Cô có biết chuyện đó đã gây ra cho tôi tổn thương lớn đến mức nào không hả Lâm Tiểu Như!”

Nam Bá cũng nhìn Lâm Tiểu Như với vẻ mặt lạnh lẽo. Nếu không phải năm. đó Lâm Tiểu Như phá đám từ bên trong thì bây giờ Ngũ Vận Uyển đã là vợ của anh ta, thế nhưng bây giờ anh ta phải gọi cô một tiếng “thím”.

Lâm Tiểu Như lại cười khẩy, đáp: “Đúng vậy, là tôi làm đó! Ha ha ha, cô đã bị người đàn ông khác làm nhục rồi, cô đã trở nên dơ bẩn từ lâu rồi, bây giờ có nói gì cũng đã muộn!”

Sắc mặt mọi người đều thay đổi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK