Chương 190
Cho nên anh ta thà tin vào lý do thứ hai.
Vì thế anh ta đã cố ý lại sai người đi điều tra về cuộc hôn nhân của Ngũ Vận Uyển và Nam Ngự. Sau khi điều tra, anh ta mới biết rằng một tháng trước khi kết hôn với Nam Ngự, Ngũ Vận Uyển đã đi xem mắt với vô số người đàn ông.
Những người đàn ông đó có điều kiện tệ đến mức anh ta không dám tin, chỉ có duy nhất một điểm chung là đều có hộ khẩu tại thành phố S.
Anh ta lại nhớ đến chuyện mẹ Ngũ Vận Uyển bị bệnh nặng, dường như đã hiểu ra điều gì đó.
Vì vậy hôm nay anh ta mới hỏi Ngũ Vận Uyển, Nam Bá muốn một đáp án, anh ta muốn tìm một đáp án mà mình bằng lòng chấp nhận cho cuộc tình đã đổ vỡ một cách khó hiểu của họ vào hai năm trước.
Trước sự gặng hỏi của Nam Bá, sắc mặt Ngũ Vận Uyển tái nhợt lại, nhưng cô vẫn nói với giọng lạnh lùng:
“Nam Bá, anh đừng quên Nam Ngự là chú của anh, anh hỏi về chuyện tình cảm của trưởng bối như vậy, không cảm thấy mình đã quan tâm quá nhiều rồi sao?”.
Nam Bá không ngờ Ngũ Vận Uyển lại dùng thân phận trưởng bối để áp chế mình, anh ta nghiến răng nghiến lợi,
“Ngũ Vận Uyển, em không dám trả lời vấn đề của anh sao? Là vì em không hề yêu Nam Ngự phải không? Em kết hôn với chú ta chỉ vì hộ khẩu ở thành phố S chứ gì?”
Ngũ Vận Uyển không ngờ rằng Nam Bá đã điều tra được đến mức này, sắc mặt của cô hơi thay đổi.
Khi bắt gặp sự thay đổi nhỏ trên gương mặt Ngũ Vận Uyển, Nam Bá đã biết
mình không đoán sai, trong lồng ngực đột nhiên có thứ gì đó bắt đầu nhảy vot.
Anh ta càng nắm chặt bả vai Ngũ Vận Uyển hơn, tiếp tục gặng hỏi:
“Ngũ Vận Uyển, anh nói đúng rồi sao? Em không hề yêu Nam Ngự phải không? Nghĩ cũng đúng, loại đàn ông lạnh lùng lại còn tàn tật như vậy, sao em có thể thích chú ta được!”
Bản thân Nam Bá cũng không biết tại sao mình lại để ý đến mối quan hệ giữa Ngũ Vận Uyển và Nam Ngự như vậy.
Nhưng vừa nghĩ đến việc mỗi đêm Ngũ Vận Uyển đều nằm bên cạnh Nam Ngự, nghĩ đến việc có lẽ Nam Ngự cũng đã từng nhận thức một Ngũ Vận Uyển khác mà trước đây mình chưa từng thấy, thì anh ta lập tức cảm thấy trong lồng ngực mình như có lửa đốt!
Cho nên người mà anh ta không nhịn được mà muốn sỉ nhục là Nam Ngự, mặc dù người đàn ông lạnh lùng đến kiêu ngạo đó chỉ có một đôi chân bị liệt
cùng tính cách quá mức lạnh lùng, nhưng dường như cũng không thể trở thành mục tiêu mà anh ta có thể sỉ nhục.
ốn dĩ Ngũ Vận Uyển không có ý định trả lời Nam Bá, nhưng đột nhiên nghe
thấy Nam Bá xúc phạm Nam Ngự, chẳng hiểu sao lửa giận trong lòng cô cũng dâng lên.
“Nam Bá, anh nói đủ chưa!” Cô dùng sức lực yếu ớt gạt tay nam bá ra, vẻ mặt lạnh như băng.
“Anh có tư cách gì mà chê bai Nam Ngự? Anh có điểm nào hơn anh ấy? Anh ưu tú hơn anh ấy hay là tin tưởng tôi hơn anh ấy? Tôi nói cho anh biết, cho dù tôi kết hôn với Nam Ngự vì lý do gì thì trước giờ tôi đều chưa từng hối hận!”