Chương 358
Hồi Ngũ Vận Uyển còn nhỏ, có một lần Ngũ Nhã Phân bị ốm, không thể chăm sóc cô được nên đã gửi cô đến nhà của Lâm Hải Sinh, nhờ Lâm Hải Sinh chăm sóc cô một thời gian.
Rồi một ngày nọ, Lâm Tiểu Như vui vẻ về nhà, còn ôm một bộ váy công chúa phiên bản giới hạn của Disney về, bộ váy đó rất đẹp, Ngũ Vận Uyển chưa từng thấy bộ váy nào đẹp như thế, cô cảm thấy rất hâm mộ.
Hầu như cô bé nào cũng có giấc mơ làm công chúa, mà Ngũ Vận Uyển khi còn nhỏ cũng ao ước được làm công chúa.
Ngũ Vận Uyển từng ngỏ ý với Lâm Tiểu Như rằng cô muốn mượn bộ váy công chúa để mặc một lần. Nhưng dù cô có nói gì thì Lâm Tiểu Như cũng không chịu, còn mắng Ngũ Vận Uyển là đồ con rơi, không xứng để mặc váy công chúa, bảo cô chỉ được mặc đồ của mấy tên ăn xin, đi ăn xin ở ngoài đường.
Ngũ Vận Uyển bị tổn thương, một mình quay về phòng, nhịn cả cơm tối.
Thế nhưng mà Ngũ Vận Uyển vẫn rất thích bộ váy công chúa phiên bản giới hạn đó. Trùng hợp là đợt ấy gia đình nhà Lâm Tiểu Như đi ra ngoài chơi, Ngũ Vận Uyển ở nhà một mình, vì quá thích nên cô đã lén lấy bộ váy công chúa ra để mặc thử một lần.
Cô chỉ mặc đúng một lần thôi rồi nhanh chóng trả váy lại.
Cứ âm thầm như vậy thì sẽ chẳng có ai biết chuyện này cả.
Vì thế nên hôm đó, Ngũ Vận Uyển đã lén mặc bộ váy công chúa xinh đẹp, chạy một mình ngoài đường. Ngoài đường chẳng có ai cả, cô có cảm giác như mình đã bước vào thế giới cổ tích không có ai vậy, cô rất phấn khởi, đó là một khoảng thời gian cực kỳ vui vẻ.
Nhưng mà… hình như về sau đã xảy ra chuyện gì đó, vì chuyện đó mà cô đã làm hỏng váy, sau đó Lâm Tiểu Như trở về thì giật tái mặt, còn bảo Lâm Hải Sinh và Khương Linh phải phạt cô thật nặng.
Ngũ Vận Uyển hơi nhíu mày lại.
Bởi vì chuyện này xảy ra rất lâu rồi, mà còn không phải là chuyện gì quá vui vẻ nên cô không muốn nhớ chút nào, vậy nên bây giờ những ký ức đó đã trở nên mơ hồ rồi. Nếu như Lâm Tiểu Như không nhắc cô thì cô cũng chẳng nhớ nữa, mà bây giờ nghĩ lại thì có rất nhiều chi tiết cô không thể hình dung lại được nữa rồi.
Chẳng hạn như tại sao bộ váy đó lại bị hỏng?
Ngũ Vận Uyển còn đang cố gắng nhớ lại thì Lâm Tiểu Như bỗng lên tiếng, cắt ngang dòng suy nghĩ của cô.
“Ngũ Vận Uyển, mày đừng nghĩ là mày không nói câu nào thì có thể phủ nhận chuyện này! Từ nhỏ mày đã là người hay ghen tị với tao rồi, bây giờ lòng đố kị của mày lại càng lớn hơn trước, mày muốn cướp người đàn ông của tao! Mày còn muốn khiến nhà tao phải phá sản nữa! Sao trên đời này lại có người phụ nữ độc ác như mày chứ?”