Mục lục
Tình Nồng Khó Phai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 439

Nam Ngự không muốn bỏ qua cho Lâm Tiểu Như vì Khương Linh đã chịu tội thay, sự nhẫn nại của anh càng ngày càng giảm dần. Anh không muốn thương lượng quá nhiều với loại người như Khương Linh, vẻ mất kiên nhẫn trên khuôn mặt anh càng ngày càng lộ rõ.

Khương Linh thấy đau khổ van xin không có tác dụng gì nên lấy can đảm hướng mũi rìu về phía Ngũ Vận Uyển.

Bà ta hét lên: “Ngũ Vận Uyển, cái đồ thấp hèn, khốn nạn nhà cô! Nếu biết trước sẽ có ngày hôm nay thì năm đó tôi nên tìm mười tên đàn ông làm nhục cô mới phải! Tất cả đều do cô! Cô còn đứng đây nhìn chúng tôi bị xấu mặt, cô quá vô liêm sỉ! Ngũ Vận Uyển, cô hãm hại em gái ruột của mình, cô sẽ không được chết yên ổn đâu! Cô…”

Bà ta còn chưa nói hết câu, sự phẫn nộ trong đôi mắt lạnh lùng của Nam. Ngự cuối cùng cũng bùng phát, Dương Tá ở bên cạnh nhanh chóng lao đến, ấn bà ta xuống đất để bà ta không nói được gì nữa.

Giây phút này, Ngũ Vận Uyển chỉ thấy lòng mình lạnh lẽo đến cực điểm!

Ngày thường hai mẹ con họ đối xử lạnh lùng, nói năng chua ngoa với cô đã đành, nhưng sao bọn họ có thể làm ra những chuyện chó má như vậy chứ? vấy bẩn sự trong trắng của cô, cướp đi hạnh phúc của cô, nhất quyết phải đẩy cô xuống địa ngục mới thôi…

Tại sao cô lại có người thân như vậy chứ…

Ngũ Vận Uyển nhìn chằm chằm vào Khương Linh, run rẩy nói: “Các người hận tôi đến vậy sao? Tôi đã làm gì mà các người phải đối xử với tôi như vậy? Dù thế nào đi chăng nữa thì tôi cũng là một thành viên của nhà họ Lâm mà! Các người… các người…”

Nói đến đây, giọng của cô nghẹn lại.

Lúc này Lâm Tiểu Như đột nhiên cười phá lên, nụ cười rất âm u ghê rợn, trông vô cùng đáng sợ.

Tất cả mọi kế hoạch của cô ta đều thất bại cả rồi. Ngũ Vận Uyển không những vẫn có thể lành lặn đứng ở đây, hưởng thụ mọi sự cưng chiều của Nam Ngự mà còn vạch trần chân tướng chuyện cô ta hãm hại Ngũ Vận Uyển vào hai năm trước.

Hai tay cô ta đang bị trói sau lưng giống như một con cừu chờ bị đem lên bàn mổ, liên tục làm trò cười cho thiên hạ, cô ta quỳ xuống đất cầu xin. Vào giờ phút này, Lâm Tiểu Như chỉ thấy thà chết còn hơn.

Không biết từ lúc nào mà cánh tay của Lâm Tiểu Như lại xuất hiện một vết xước cực sâu, vết thương còn đang chảy máu, nhuộm đỏ cả ống tay áo.

Cô ta biết mình không giấu được nữa, bèn gào lên: “Tại sao ư? Ngũ Vận Uyển, cô nói xem vì sao? Ha ha ha… là bởi vì cô đã cướp đi người mà tôi yêu nhất! Cô đã cướp đi Nam Bá! Tôi thấy hai người thân mật như vậy thì rất đố kỵ, tối rất hận, tôi muốn hai người chia tay! Nam Bả là của tôi, chỉ có người có thân phận như tôi mới xứng với anh ấy! Cô, Ngũ Vận Uyển cô chỉ là một đứa con hoang, cô dựa vào đầu, cô dựa vào đầu chứ!”

Cô ta vừa dứt lời, cả Ngữ Vận Uyển và Nam Bá đều bị sốc. Khi đó Lâm Tiểu Như đã quen biết Nam Bá rồi sao? Hóa ra từ hai năm trước, cô ta đã khao khát có được Nam Bá rồi ư?

Ngũ Vận Uyển không hiểu, “Cô nói Nam Bá ư? Làm sao có thể? Sao cô lại quen anh ta?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK