Mục lục
Tình Nồng Khó Phai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 26 Chẳng mấy chốc đã đến cuối tuần.

Vừa ổn định chỗ ngồi trong xe, Nam Ngự đã đọc xong tài liệu, anh đóng lại, đột nhiên nghĩ tới gì đó, anh nói với Ngũ Vận Uyển: “Vận Uyển, cuối tuần này tôi muốn đưa em về thăm người nhà”

Vận Uyển?

Ngũ Vận Uyển sững người trước cách gọi mới của Nam Ngự, cô khựng lại vài giây rồi mới gật đầu: “Vâng.”

Thật ra Ngũ Vận Uyển cũng hơi tò mò về người nhà của Nam Ngự, gặp nhau cũng là điều nên làm.

Ngũ Vận Uyển không phát hiện ra có điều gì không ổn, nhưng Dương Tả ở phía trước nghe thấy những lời này lại như bị ai đánh, không khỏi nhìn hai người qua gương chiếu hậu.

Trời ạ, không ngờ cậu Nam lại muốn đưa mợ chủ về gặp người nhà họ Nam?

Vậy chẳng phải là…

Dương Tá không dám nghĩ tiếp.

Ngũ Vận Uyển chẳng mấy chốc đã về tới thành phố S, mà Nam Bá ở bên kia lại vì một vài chuyện mà hoãn lại mấy ngày.

Ban đầu anh ta định hợp tác với toà soạn của tổng biên tập Hoàng,

nhưng không ngờ sáng hôm sau tỉnh dậy thì nhận được tin toà soạn của ông ta vì ác ý tung tin sai sự thật nên bị kiện ra toà chỉ trong một đêm, sắp phá sản đến nơi.

Nam Bá thầm thấy sợ hãi.

Anh ta không phải kẻ ngốc, đương nhiên biết sự thay đổi lớn này không phải là trùng hợp ngẫu nhiên.

Tổng biên tập Hoàng ở thành phố Q cũng được coi là người có máu mặt, nhưng có thể xử lý một người thành ra thế này trong một đêm thì chỉ có thể là người đàn ông kia!

Nam Bá cảm thấy tức giận không rõ vì sao!

Chết tiệt!

Tại sao, tại sao người đàn ông ấy lại vì Ngũ Vận Uyển mà làm tới mức này? Lẽ nào chú ta không để ý Ngũ Vận Uyển là phụ nữ đã có gia đình?

Khó khăn lắm mới giải quyết xong đống hỗn độn ở thành phố Q, Nam Bá về thành phố S. Vừa xuống máy bay, anh ta đã thấy Lâm Tiểu Như tới đón mình ở sân bay.

“A Bá!” Lâm Tiểu Như vừa thấy Nam Bá đã chạy tới: “Cuối cùng anh cũng về, mấy ngày nay em gọi cho anh, sao anh không nghe?”

Nhìn thấy khuôn mặt có vài nét giống Ngũ Vận Uyển của Lâm Tiểu Như, Nam Bá cảm thấy bực bội vô cớ.

“Không có gì, anh rất bận, em về trước đi” Nam Bá đáp lại qua loa vài câu rồi đi ra ngoài sân bay, đầu không ngoảnh lại.

Lâm Tiểu Như bị bỏ lại phía sau, nhìn bóng lưng Nam Bá, nụ cười trên khuôn mặt từ từ cứng lại.

Trong đầu cô ta vang lên cuộc đối thoại khi cô ta gọi cho thư ký Nam Bá mấy ngày trước…

“Tổng biên tập Nam à, anh ấy đi công tác ở thành phố Q. Không phải một mình mà là với một phóng viên của toà soạn chúng tôi. Cô hỏi tôi tên gì à? Tên là Ngũ Vận Uyển.”

Lâm Tiểu Như nắm chặt tay, móng tay sắc nhọn gần như đâm thủng lòng bàn tay!

Ngũ Vận Uyển! Lại là Ngũ Vận Uyển!

Rõ ràng đã bị chơi nát rồi, tại sao vẫn có thể cướp đàn ông với cô ta?

Lâm Tiểu Như cắn chặt đôi môi đỏ, cuối cùng hạ quyết tâm, lấy điện thoại ra bấm một dãy số.

“A lô” Giọng Lâm Tiểu Như lạnh như sương giá: “Còn giữ những tấm ảnh năm đó không? Ừm, gửi hết cho tôi đi”

Sau khi về lại thành phố S, Ngũ Vận Uyển vốn lo lắng mình rời khỏi thành phố Q mà không nói lời nào sẽ bị Nam Bá gây khó dễ, nhưng không ngờ lần này tên kia lại không nhắm vào cô.

Chẳng mấy chốc đã đến cuối tuần.

Sáng hôm nay, Ngũ Vận Uyển mặc bộ váy dài màu đỏ rượu được nam Ngự chuẩn bị cho cô, đeo sợi dây chuyền kim cương vào, đi giày cao gót có dây ruy băng, chậm rãi bước xuống lầu.

Nam Ngự đã chờ sẵn ở dưới, nghe thấy tiếng bước chân thì thản nhiên ngẩng đầu lên, nhưng khi nhìn thấy Ngũ Vận Uyển ở cầu thang, anh vẫn không khỏi sững sờ.

Anh vẫn luôn biết Ngũ Vận Uyển rất đẹp, nhưng trước đây cô chưa bao giờ trang điểm quá, thậm chí đôi khi còn cố ý che giáu vẻ đẹp của mình, vì thế vẻ đẹp đó luôn giấu kín, không được chú ý.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK