Chương 335
Chị ta còn không biết xấu hổ ngồi ở đây, chắc chắn chị ta đang vui như nở hoa trong lòng nhìn cô ta bẽ mặt!
Lòng Lâm Tiểu Như tràn ngập tức giận, cô ta nhìn ly rượu vang trong tay, hắt vào người Ngũ Vận Uyển một cách hung dữ!
Lúc này Ngũ Vận Uyển đang kinh ngạc đến ngây người nên không chú ý tới Lâm Tiểu Như.
Lâm Tiểu Như mang thai! Cô ta mang thai con của Nam Bá.
Ngũ Vận Uyển còn đang ngây người đắm chìm trong thông tin vừa mới nghe được nên không nhìn thấy Lâm Tiểu Như đã xuất hiện trước mặt mình!
“Ngũ Vận Uyển! Mày là con khốn!” Lâm Tiểu Như quát to rồi hắt rượu vào người cô.
Khi thấy Lâm Tiểu Như hắt rượu vang vào người cô, Ngũ Vận Uyển cực kỳ hoảng sợ! Cô trốn ra sau theo bản năng, nhắm mắt lại.
Đến khi mở mắt ra, cô phát hiện trên người không hề dính rượu vang. Chuyện này là sao?
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc vừa rồi, có người đã chắn rượu cho cô.
Ngũ Vận Uyển quay đầu, nhìn thấy người đó ngồi trên xe lăn với sắc mặt lạnh lung!
Là Nam Ngự! Rượu vang hắt lên cánh tay và người Nam Ngự.
Lúc đó Nam Ngự sợ Ngũ Vận Uyển ở lâu sẽ cô đơn nhàm chán nên đẩy xe lăn đi về phía cô, không ngờ vừa hay trông thấy Lâm Tiểu Như đi ra từ bên cạnh Ngũ Vận Uyển.
Anh dự cảm sẽ xảy ra chuyện gì đó nên tăng tốc đi tới. Không ngờ đúng lúc trông thấy Lâm Tiểu Như trưng ra biểu cảm dữ tợn và nâng ly rượu vang trong tay!
Nam Ngự nhìn Lâm Tiểu Như đang sửng sốt với ánh mắt rét lạnh.
Lâm Tiểu Như cuống quýt ném ly rượu đi.
Ly rượu rơi xuống đất vỡ tan khiến mọi người chú ý, nhà ăn bỗng chốc yên tĩnh hẳn.
Ngũ Vận Uyển đứng bên cạnh Nam Ngự, hỏi với vẻ sốt ruột: “Nam Ngự, anh
có bị thương ở đâu không? Cho em xem nào?”
“Anh không sao.”
Quý Tương Như đi tới, quan sát tình hình rồi sau đó nói với mọi người trong nhà ăn: “Không sao không sao, chỉ là bất cẩn làm rơi ly rượu thôi. Mọi người tiếp tục nhé!”
Thấy không xảy ra tranh chấp gì nên mọi người lại tiếp tục trò chuyện chủ đề của mình, nhà ăn khôi phục trật tự.
Quý Tương Như lau cánh tay cho Nam Ngự bằng khăn lụa của mình.
Quý Tương Như nói: “Ai da, chuyện này là sao, sếp Nam uống rượu vang kiểu gì mà lại dây hết ra người thế này? Ha ha, tôi phải nói chuyện với giám đốc nhà ăn, bảo họ sau này đừng nhập rượu vang của nhà này nữa mới được, xui xẻo quá.”
Nam Ngự nhận lấy khăn lụa tự lau.
Quý Tương Như thấy động tác này của anh thì ánh mắt bỗng sững sờ, như chợt nhớ ra gì đó.