Chương 468
“Thế nào?”
Nam Tiêu thấy Ngũ Vận Uyển không lên tiếng thì cho rằng cô đang suy nghĩ: “Trên đời này, tiền là thứ quan trọng nhất đối với một người phụ nữ”.
“Đối phó Nam Ngự?” Ngũ Vận Uyển cảm thấy người đàn ông trước mặt này đúng là một con rắn độc, cô cố ý hỏi ông ta: “Anh định đối phó với anh ấy như thế nào?”
“Có rất nhiều cách để đối phó với Nam Ngự, anh không vội” Nam Tiêu nghĩ rằng mình đã thành công: “Nói vậy thì em đồng ý hợp tác với anh rồi?”
Hợp tác? Ông ta nghĩ cô là ai?
Ngũ Vận Uyển cảm thấy thật buồn cười.
“Anh cả, em sẽ không hợp tác với anh” Cô lạnh lùng nói: “Em khuyên anh một câu, đừng nghĩ đến việc gây khó dễ với Nam Ngự nữa. Dù sao hai người cũng là người một nhà”
“Người một nhà?” Nam Tiêu hừ lạnh một tiếng: “Nhà họ Nam này rốt cuộc ai với ai là người một nhà, chẳng phải đều tính toán cho riêng mình sao? Ngũ Vận Uyển, chỉ cần em hợp tác với anh, anh sẽ có cách để cho em và mẹ em sống một cuộc sống tốt đẹp hơn”
“Em không cần. Em sẽ không bán đứng chồng mình và tình yêu vì tiền. Anh bỏ ý nghĩ đó đi.”
Sắc mặt Nam Tiêu trở nên lạnh lùng.
Không ngờ một Ngũ Vận Uyển nhỏ bé lại khó trị như vậy.
Ông ta nói: “Ngũ Vận Uyển, đừng cứng đầu như vậy. Nam Ngự là một tên tàn phế. Chắc chắn nó sẽ không thắng được anh. Đến lúc đó mẹ con em sẽ rất khổ sở, sao phải vậy?”.
Ngũ Vận Uyển không nghe nổi chuyện Nam Tiêu nói Nam Ngự tàn phế. Chẳng qua anh chỉ giả vờ thôi, ông ta không biết Nam Ngự khỏe mạnh cường tráng cỡ nào, còn ở đây khoe khoang thể hiện.
Ngũ Vận Uyển nghiêm nghị nói: “Nam Tiêu, anh đừng tự tin như vậy.”
“Cho nên em định không hợp tác với anh sao? Thật sự từ bỏ sự đền đáp hậu hĩnh thế này?” Nam Tiểu cảm thấy có lẽ Ngũ Vận Uyển không thích giá cả quá thấp, lòng tham quá lớn đây mà?
Sự kiên nhẫn cuối cùng của Ngũ Vận Uyển cũng đã cạn kiệt.
“Nam Tiêu, em đã nói tất cả những gì nên nói” Cô đứng lên, nói lạnh tanh: “Em về nghỉ ngơi, tạm biệt”