Chương 36 Trên trời có thiêng?
Nhưng dù thế nào, chẳng phải anh vẫn đeo nó đấy thôi?
Nghĩ đến đây, tâm trạng Ngũ Vận Uyển cũng tốt hơn phần nào, cô cốc đầu Hiểu Mai, “Được rồi, mau đi làm việc đi.”
“Ai da, sửa xong rồi mà chị, bây giờ chỉ chờ xưởng in ấn thôi, em rảnh rỗi chẳng có việc gì làm.”
Hôm nay đúng là không có việc gì để làm, thế là sau khi ngồi xuống, Ngũ Vận Uyển nhàn rỗi phát chán, liền mở điện thoại lướt Weibo.
Vừa mở Weibo, cô đã nhìn thấy một hot search “nóng”, đó là “nhẫn cưới của Nam Ngự”.
Trời ơi, thế mà cũng lên hot search, lại còn “nóng” nữa? Quả nhiên tinh thần hóng hớt của người dân trong nước quá mạnh mẽ.
Ngũ Vận Uyển nổi cơn tò mò, vừa ấn vào đã nhìn thấy các fan hò hét.
“Sếp Nam đúng là người đàn ông tốt trăm năm có một! Tôi không yêu ông chồng nào nữa! Tôi chỉ yêu anh ấy thôi!”
“Cô Nam rốt cuộc là yêu nghiệt phương nào, mau ra đây quyết đấu với bản cung!”
“Tôi chỉ muốn nói, loại nhẫn này là XXX, tôi cũng mua loại này! Ha ha ha, cùng loại với sếp Nam! Tôi nghĩ nó chắc chắn sẽ đắt hàng!”
Ngũ Vận Uyển nhìn đám phụ nữ này hò hét, không biết nên khóc hay nên. cười, nhưng khi ánh mắt cô dừng trên tên Weibo của một người nào đó, cô đột nhiên sửng sốt.
“Bây giờ sếp Nam mặn nồng đắc chí như vậy. Nhưng mọi người chỉ nghe người mới cười chứ không nghe người cũ khóc. Không biết bạn gái cũ của sếp Nam trên trời có thiêng trông thấy sẽ có cảm giác gì?”
Bạn gái cũ? Trên trời có thiêng?
Ngũ Vận Uyển lập tức ẩn vào xem người bình luận là ai, nhưng không ngờ vừa ấn vào đối phương đã xóa bình luận.
Ngũ Vận Uyển cảm thấy kỳ lạ, còn chưa kịp nghĩ ngợi thì điện thoại bỗng vang lên.
Là tin nhắn Wechat của Nam Ngự.
Ngũ Vận Uyển sững sờ giây lát, vội vàng mở ra…
Sáu giờ tối nay tôi về nhà. Chúng ta cùng nhau ăn cơm nhé.
Ngay cả Ngũ Vận Uyển cũng không thể giải thích được vì sao trông thấy tin nhắn của Nam Ngự, khóe miệng cô không nhịn được nhếch lên.
Thậm chí cố quên mất sự việc xấu hổ trước khi Nam Ngự rời đi, chỉ một lòng chờ mong anh về nhà, cuối cùng cô cũng không phải cô đơn một mình nữa rồi.
Khó khăn lắm mới chịu được đến lúc tan ca, hôm nay Ngũ Vận Uyển đúng giờ cầm túi xách đi bắt xe.
Trở về biệt thự, đẩy cửa đi vào, Ngũ Vận Uyển quả nhiên trông thấy một bóng người quen thuộc đang ngồi trên xe lăn.
Ngũ Vận Uyển đột nhiên cảm thấy trong lòng có rất cảm giác rất thỏa mãn.
“Nam Ngự” Cô cởi giày đi vào phòng khách, mở miệng gọi, Nam Ngự liền quay đầu.
Vẫn là khuôn mặt tuấn tú thâm thúy mà buổi sáng cô còn nhìn thấy trên màn hình máy tính, lúc này gặp mặt trực tiếp, Ngũ Vận Uyển bỗng có cảm giác không được chân thực cho lắm.
Còn Nam Ngự, khoảnh khắc trông thấy Ngũ Vận Uyển, anh có cảm giác như trút được gánh nặng.
Trước đó nhắn tin Wechat cho cô nhưng cô không trả lời, anh không biết có phải vì chuyện đêm đó nên cô không muốn ăn cơm cùng mình hay không.
“Em về rồi à?” Mặc dù trong lòng thở phào nhưng ngoài mặt Nam Ngự vẫn. giữ vẻ bình thản, “Thím Trương đã nấu cơm xong rồi, chúng ta vào ăn đi”