"Nha?" Tuyên Kiêu chợt nhíu mày, hiểu rõ cười cười: "Hẳn là không phải vừa lúc chạy đến trên địa bàn của anh trai cậu chứ?"
"Thật bất hạnh, bị cậu đoán trúng rồi." Hàn Thừa Nghị bất đắc dĩ nhíu nhíu mày, đi theo Tuyên Kiêu cùng lên du thuyền.
Tuyên Kiêu sắp xếp cho Hàn Thừa Nghị xong, liền vội vàng đi đón những vị khách khác. Hàn Thừa Nghị mới vừa cởi áo khoác, Nghê Tuấn đã mang tin tức trở lại.
"Tam Thiếu, tìm được Nhạc tiểu thư rồi."
Hàn Thừa Nghị nghe thấy, một lần nữa ********, bước ra cửa phòng." Phía trước dẫn đường, đi!"
Hàn Thừa Nghị dẫn theo Nghê Tuấn một đường đến thẳng chỗ Nhạc Tuyết Vi cùng Thẩm Tĩnh An đang ở khoang thuyền trước, Hàn Thừa Nghị nháy mắt với Nghê Tuấn, Nghê Tuấn đang định tiến lên gõ cửa lại bị bảo tiêu hai bên ngăn lại.
"Làm gì? Khoang thuyền không thể vào!"
Nghê Tuấn sửng sốt, nhìn mấy vị bảo tiêu này, giải thích: "Các vị thật lạ mặt, chúng tôi là người của Hàn gia nước C, vị này chính là Tam Thiếu nhà chúng tôi... Cùng Tuyên Thiếu nhà các vị là bạn cũ, chúng tôi không có ác ý, chỉ là, người của Tam Thiếu ở bên trong "
Bảo tiêu nhìn nhìn Hàn Thừa Nghị, do dự một phen, nhưng vẫn như cũ không tránh ra.
"Hàn Tam Thiếu...Danh tiếng của ngài, người chúng tôi tự nhiên đã nghe qua, tựa như sấm bên tai, chỉ là...Ngài vừa mới nói người ở bên trong là người của Tam Thiếu? Thứ cho chúng tôi không thể tin tưởng lời của ngài nói, bên trong này... Rõ ràng là người phụ nữ của Tuyên Thiếu, buổi party ngày hôm nay chính là tổ chức cho ngài ấy!"
Hàn Thừa Nghị vừa nghe thấy, sắc mặt liền lạnh xuống, giữa trán đã giăng đầy mây đen.
"Nghê Tuấn, cậu có tìm sai chỗ không?"
Nghê Tuấn lắc đầu chắc chắn: "Hẳn là không, thuộc hạ khẳng định. Lúc ấy, có người đưa Nhạc tiểu thư vào bên trong này, đây là thiết bị đặt riêng cho cô ấy, trên hệ thống định vị, vị trí của cô ấy vẫn không thay đổi đương nhiên là vẫn ở đây."
Nếu định vị không sai, như vậy chỉ có một khả năng, đó chính là người phụ nữ của Tuyên Kiêu, người phụ nữ mà cậu ta trắng trợn tổ chức party là Tiểu Tuyết!
Hàn Thừa Nghị khó nén nổi bực mình, vung tay lên hung hăng nện xuống vách đá trên khoang thuyền một quả đấm! Tiểu nha đầu thật không làm anh tức chết liền không thôi! Mới đi tới nước A một thời gian ngắn, vậy mà không biết đã quyến rũ bao người đàn ông rồi? Ngay cả Tuyên Kiêu cũng bị cô quyến rũ rồi hả?
Tuyên Kiêu là bạn anh, người này cực kỳ phiền toái, thứ gì một khi đã bị cậu ta để mắt tới thì thực khó giải quyết.
Có điều, Hàn Thừa Nghị cũng không quản được nhiều chuyện như vậy, mặc kệ Tuyên Kiêu có nhìn trúng cô hay không, anh đều phải dẫn cô đi!
"Nghê Tuấn, mở cửa!"
“Vâng ạ!”
Đám bảo tiêu nhất quyết ngăn không cho Nghê Tuấn vào, cánh tay Nghê Tuấn vung lên, người mà Hàn Thừa Nghị mang tới, cũng quát to một tiếng. Trong số bọn họ ai cũng đều là cao thủ, tình cảnh nhất thời trở nên hỗn loạn không chịu nổi, hai phe giao chiến cùng một chỗ, xoắn xít vào nhau.
"Đều dừng lại cho tôi!"
Tuyên Kiêu nghe được tin liền vội tới, vung tay một cái, toàn bộ đều trở nên im lặng.
Tuyên Kiêu không rõ chân tướng nhìn về phía Hàn Thừa Nghị: "Sao lại thế này, lão Tam, tôi mời cậu tới làm khách, cũng không phải là để cho cậu tới gây chuyện!" Trong giọng nói còn có chút không vui.
"Hừ!" Hàn Thừa Nghị nhếch khóe miệng, tiến lên hai bước đi tới trước mặt Tuyên Kiêu, hai người đàn ông điển trai, tuấn mỹ đầy tà khí đứng đối diện nhau, trong mắt đều là ý lạnh sắc bén.
"Làm khách? Cậu nói để tôi tới làm khách? Tôi thấy cậu còn hồ đồ hơn đám lão già nhà cậu, không biết cái gì gọi là "Vợ của bạn không thể chọc’ sao?"
"Hả?" Tuyên Kiêu càng nghe lại càng không hiểu? An khi nào thì lại trở thành ‘Vợ’ của Hàn Thừa Nghị vậy? Khó trách Vivian vẫn không chịu chấp nhận anh, thì ra là đã sớm có tư tình với Hàn Thừa Nghị sao?
"Hàn Thừa Nghị! Cậu cư nhiên dám động vào người phụ nữ của tôi? Những lời này phải là tôi đặc biệt giành cho cậu mới đúng! Cậu có biết cái gì gọi là ‘ Vợ của bạn không thể chọc’ không?"
Hai soái ca khí huyết sôi trào, đều là những người đàn ông xưng bá một phương tại nước C và nước A, cứ như thế vì ‘người phụ nữ mình yêu thương’ mà phát động một cuộc chiến tranh!