Mục lục
Thực Cốt Sủng Ái: Boss Quá Hung Mãnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Thanh Tâm

Dạ tiệc bắt đầu, giống như một bộ phim, vũ khúc lưu chuyển.

Hàn Thiên Lỗi vẫn luôn bồi ở bên người Nhạc Tuyết Vi, nếu không phải anh vẫn luôn canh chừng ở đó, Nhạc Tuyết Vi không biết bị bao nhiêu kẻ quấy rầy. Hàn Thiên Lỗi âm thầm chẹp miệng, tiểu nha đầu không có việc gì lớn lên xinh đẹp như thế làm cái gì? Lớn lên xinh đẹp như vậy cũng thôi đi, còn đáng yêu như thế, hôm nay thật xinh đẹp!

“Đúng rồi, lần trước cô giúp tôi sửa bản vẽ, trúng tuyển rồi, quán quân!”

Hàn Thiên Lỗi đột nhiên nhớ tới sự kiện kia, một bên giúp Nhạc Tuyết Vi lấy đồ ăn một bên nói.

“Hả?” Nhạc Tuyết Vi sửng sốt hai giây mới phản ứng lại, lời này là có ý gì, che miệng lại không thể tin được nhìn Hàn Thiên Lỗi, “Thật sự? cậu gạt tôi, tôi không tin!”

“Tôi lừa cô làm cái gì? Lần này tôi được làm tổng thiết kế của dự án “ẩn Hồ”, tam thúc vô cùng cao hứng, vẫn luôn khen tôi tiến bộ, có tiền đồ, điều này tôi cũng có thể lừa cô sao?” Hàn Thiên Lỗi đem một khối thịt cá trắng nõn đưa tới miệng Nhạc Tuyết Vi, “Há mồm.”

“A, ân.” Nhạc Tuyết Vi ngoan ngoãn làm theo, một bên vừa nhai nuốt, một bên hưng phấn nói, “Cái này tôi thật không nghĩ tới, thật là chúc mừng cậu! Thật tốt quá!”

Hàn Thiên Lỗi ngượng ngùng gãi gãi đầu, cười: “Kỳ thật, tổng thiết kế đáng ra hẳn là cô,cái này vốn dĩ chính là cô thiết kế, chỉ là mang tên của tôi……”

Thiết kế được lựa chọn, đại biểu cho việc năng lực của cô được công nhận rồi, Nhạc Tuyết Vi làm sao lại sẽ để ý nhiều? Huống chi, Hàn Thiên Lỗi là bạn tốt của cô. Nhạc Tuyết Vi lắc đầu một cái, “Cậu đừng nói như thế nói, thiết kế cùng cấu tạo đều là của cậu, tôi chỉ là sửa lại một chút…… Thiên lỗi, tôi cũng thật là cao hứng! Cư nhiên lại được quán quân!”

“Ân, cô rất tuyệt!” Hàn Thiên Lỗi duỗi tay xoa xoa đầu Nhạc Tuyết Vi, ánh mắt tràn ngập thương tiếc cùng sủng nịch, trong lúc bất tri bất giác, anh đối với cô nàng Nhạc Tuyết Vi này kết tình hữu nghị, cũng phát sinh vài điều biến hoá, giống như mưa xuân âm thầm đến, chờ đến khi phát hiện ra, thì người kia đã ở trong lòng anh rồi.

“Hàn Thiên Lỗi!”

Có người bắt lấy cánh tay đang duỗi ra của Hàn Thiên Lỗi, Hàn Thiên Lỗi nhìn Nhạc Tuyết Vi, có điểm khó xử. Nhạc Tuyết Vi đẩy đẩy cánh tay anh, “cậu qua bên kia một chút đi! Tôi một mình ở chỗ này ăn một chút là được rồi.”

“Kia…… vậy tôi đi một lát, cô đừng đi đâu, tôi một lát liền trở về ngay.”

“Ân, hảo.”

Hàn Thiên Lỗi đi xa, Nhạc Tuyết Vi chán đến chết món gì cũng đều không muốn ăn, Hàn Thừa Nghị cũng không biết là đi đâu, cũng chưa nhìn thấy anh ở trong hội trường. Mặc kệ là ở đâu, nhất định là bên cạnh Kiều Vũ Vi đi, tâm tình cô không tốt, muốn đi ra ngoài hít thở không khí.

Nhạc Tuyết Vi đi ra khỏi yến hội, đi đến bể bơi lộ thiên ở đằng sau. Nơi này không có ai cả, Nhạc Tuyết Vi dứt khoát ở bờ cát ngồi xuống.

Bên tai vang lên tiếng bước chân mang giày cao gót, dần dần tới gần Nhạc Tuyết Vi, một bóng đen bao phủ dừng ở tầm mắt của Nhạc Tuyết Vi. Nhạc Tuyết Vi nghi hoặc ngẩng đầu lên nhìn về phía người vừa tới, phát hiện ra là cô ta, một chút cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.

“Là cô sao, chị gái.” Nhạc Tuyết Vi chậm rãi từ từ đứng lên, khí thế ung dung nhìn Kiều Vũ Vi.

“Đừng gọi tao là chị!” Kiều Vũ Vi quát khẽ, cẩn thận nhìn nhìn bốn phía, xác định không có người chú ý tới nơi này, mới nhìn Nhạc Tuyết Vi cười lạnh, “Mày tại sao lại ở chỗ này? Cô…… lễ phục trên người mày là chuyện như thế nào? không phải là đòi ba bỏ tiền mua đi?”

Nhạc Tuyết Vi nhìn chị gái khác mẹ một bộ dáng khẩn trương, trong lòng càng thêm khinh thường: “Là cha mua cho tôi, thế thì sao nào?”

“Mày! Con nha đầu chết tiệt kia!” Kiều Vũ Vi vừa nghe, Nhạc Tuyết Vi mặc lễ phục hoa lệ như thế nhưng lại chính là mua bằng tiền của Kiều gia! Tức khắc trong cơn giận dữ, lạnh mặt mắng, “ Mày không biết lễ phục này quý giá thế nào sao? Cha một tháng kiếm được bao nhiêu tiền? Mày lại ngang nhiên đòi ông mua cho ngươi lễ phục quý giá như vậy?”

Nhạc Tuyết Vi khinh thường cười, vẻ non nớt trên mặt cô xen lẫn sự lãnh đạm cùng kiên quyết không đúng lắm với tuổi tác: “Chị dựa vào cái gì quản tôi? Cha tôi thương yêu tôi, nhiều quần áo quý giá như thế, cha đều có thể mua cho tôi, ông nói tôi là tiểu công chúa của ông, ông muốn làm cho tôi vui!”

“Nhạc Tuyết Vi, mày đừng đắc ý!”

Kiều Vũ Vi cắn răng, sắc mặt thật không tốt, bởi vì diện mạo vốn dĩ đã bình thường, giờ phút này cùng Nhạc Tuyết Vi sặc sỡ đến loá mắt đứng chung một chỗ, càng thấy rõ sự khập khiễng.

Nhạc Tuyết Vi không nghĩ ở chỗ này cùng Kiều Vũ Vi tranh chấp, cô trước mắt còn không nghĩ đem thân phận Kiều gia tiểu nữ nhi của mình cho ra ánh sáng, cho nên đối mặt Kiều Vũ Vi đang tức giận, cô cũng không muốn nói tiếp, tránh đi khỏi Kiều Vũ Vi muốn đi. Nhưng cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, Kiều Vũ Vi lại đưa tay kéo Nhạc Tuyết Vi.

“Không được đi! Mày phải nói cho rõ ràng.”

“Nói cái gì rõ rang cơ? Không thể hiểu được……” Nhạc Tuyết Vi kéo tay mình lại, tránh xa Kiều Vũ Vi.

“Mày tại sao lại xuất hiện ở loại yến hội thượng lưu này? Còn nữa, Mày đột nhiên đối sử thật tốt với cha, là muốn cái gì? Mày không phải không muốn nhận người cha này hay sao? Mày đến tột cùng muốn làm cái gì? Mày đột nhiên như vậy, thật quá kỳ quái!”

Khó khăn lắm mới bắt được Nhạc Tuyết Vi, Kiều Vũ Vi như thế nào chịu buông cô ra?

Kiều Vũ Vi khẩn trương giữ chặt không buông tay, Nhạc Tuyết Vi liền liều mạng muốn tránh thoát.

“Buông tay!”

“Không bỏ!”

Hai người đứng ở cạnh bể bơi, cư như thế đưa đẩy lôi kéo, lại đều mang giày cao gót, chuyện ngoài ý muốn cuối cùng đã xảy ra.

“Buông tay!”

“A!”

Nhạc Tuyết Vi đột nhiên tránh thoát khỏi sự kìm kẹp của Kiều Vũ Vi, Kiều Vũ Vi trên tay lực đạo lại không kịp thu lại, lại gần sát bể bơi, bởi vì tác dụng của quán tính, Kiều Vũ Vi dưới chân lảo đảo mấy cái, thân mình một đường hướng bể bơi rớt xuống!

“A! Kiều Vũ Vi!”

Nhạc Tuyết Vi phản ứng lại đây, lập tức duỗi tay đi kéo cô ta, nhưng là đã muộn, Kiều Vũ Vi thẳng tắp ngã vào bể bơi.

Kiều Vũ Vi không biết bơi, hơn nữa trên người lễ phục hút nước càng trở nên nặng nề, thân thể trở nên trì trệ, ở trên mặt nước quẫy đạp hai cái, liền bắt đầu chìm xuống. Nhạc Tuyết Vi kinh hoảng thất thố vọt tới bên cạnh bể bơi, cao giọng kêu: “Kiều Vũ Vi! Kiều Vũ Vi! Có ai không! Có người rơi xuống nước!”

Một bên gọi người, một bên xé lễ phục, khổ nỗi lễ phục chất lượng quá tốt, xé thế nào cũng không rách, Nhạc Tuyết Vi không có biện pháp, đành trực tiếp vén cao váy nhảy xuống,ngay sau đó liền chìm vào bể bơi, hướng tới chỗ Kiều Vũ Vi bơi đến.

Nhạc Tuyết Vi sẽ bơi lội không tệ, nhưng cô cũng chỉ là tiểu cô nương, muốn đem một người không biết bơi mà thể trọng còn lớn hơn cả mình kéo lên bờ, vẫn là phải cố hết sức, cả nửa ngày, cô cũng chỉ miễn cưỡng giữ chặt Kiều Vũ Vi, nhưng lại không có cách nào đem cô talên bờ được.

“Khụ khụ……”

Không chỉ như thế, nước trong bể không ngừng tiến vào miệng cô, cô cũng bắt đầu cảm thấy không ổn.

“Bên kia có người rơi xuống nước!”

“Đúng vậy! Ai cơ!”

“Mau, nhanh qua cứu người!”

“Nha, hình như là bạn gái của Hàn tổng!”

Mọi người cuối cùng cũng chú ý tới tình huống của bể bơi, sôi nổi chạy tới.

“Tránh ra!”

“Tránh ra một chút!”

Đột nhiên, hai thân hình cực kỳ tương tự, tướng mạo cao ráo đều không sai biệt lắm đồng thời xuyên qua đám người đang vây xem i, cấp tốc tiến lên, giống như cá chép vượt vũ môn nhảy vào bể bơi! hai người này, đúng là Hàn Thừa Nghị cùng Hàn Thiên Lỗi ha chú cháu nghe tin xong đã vội chạy đến.

Hàn Thừa Nghị nhảy vào trong nước, bế lên Kiều Vũ Vi hơi thở thoi thóp nhắm nghiền hai mắt, đồng thời lo lắng nhìn về phía Nhạc Tuyết Vi, “Tiểu Tuyết, em không sao chứ?”

Thời khắc mấu chốt, cứu người quan trọng, Nhạc Tuyết Vi lắc đầu: “Tôi không có việc gì.”

Hàn Thừa Nghị ôm Kiều Vũ Vi lên bờ, Hàn Thiên Lỗi cũng lôi kéo tiêu Nhạc Tuyết Vi đang tiêu hao thể lực bò lên bờ.

Kiều Vũ Vi sắc mặt tái nhợt, hai mắt nhắm nghiền, Hàn Thừa Nghị đem cô ta đặt ở trên mặt đất, duỗi tay sờ sờ động mạch chủ, nhấn vào ấn đường một chút, đột nhiên cong thân xuống, nâng cằm Kiều Vũ Vi, nắm lấy cánh mũi cô ta, môi mỏng bao phủ ở trên cánh môi của Kiều Vũ Vi, thổi khí vào trong……

“……” Nhìn một màn này, ngực Nhạc Tuyết Vi hơi căng thẳng, tuy rằng biết đây là hô hấp nhân tạo, để cứu Kiều Vũ Vi, chính là, tận mắt nhìn thấy bọn họ như vậy, lại không có cách nào thoải mái được.

Trên người đột nhiên ấm áp, là Hàn Thiên Lỗi cầm khăn tắm tới khoác ở trên người cô. Hàn Thiên Lỗi săn sóc hỏi cô, “Không có việc gì sao? Sắc mặt khó coi như thế……”

Nhạc Tuyết Vi thất thần lắc đầu: “Tô không sao cả.”

Được Hàn Thừa Nghị một phen cấp cứu, Kiều Vũ Vi phun ra một ngụm nước bẩn, lồng ngực bắt đầu phập phồng, mắt cũng mở ra, phản ứng đầu tiên chính là ôm Hàn Thừa Nghị khóc lớn lên, “Thừa Nghị, thừa Nghị, dọa chết em rồi……”

Hàn Thừa Nghị ôn nhu đem cô ta ôm vào trong ngực, vỗ nhẹ,bối trấn an: “Đừng sợ, không có việc gì.”

Mọi người vừa thấy không có việc gì, đều thả lỏng lại.

Kiều Vạn Đông cùng Khang Tuệ Trân hai vợ chồng chậm chạp chạy tới, Khang Tuệ Trân vừa thấy, nữ nhi của mình rơi xuống nước, kia còn lợi hại? thấy bên cạnh còn có Nhạc Tuyết Vi, tròng mắt vừa chuyển bắt đầu tính kế, gục xuống bên người Kiều Vũ Vi, ôm nữ nhi liền bắt đầu khóc.

“Vũ vi, con đây là xảy ra chuyện gì? Hảo hảo, như thế nào lại rơi xuống nước chứ? Con không biết bơi, sẽ không bao giờ tới gần bể bơi đi!”

Khang Tuệ Trân một bên khóc lóc kể lể, một bên hướng tới nữ nhi đưa mắt ra hiệu, Kiều Vũ Vi tức khắc hiểu được, phối hợp với bà ta cùng nhau diễn kịch, khóc lóc sướt mướt tỏ vẻ ủy khuất nói, “Mẹ, đừng nói nữa, đều là con không cẩn thận, không trách người khác được…”

“Không trách người khác? Vũ vi a, Con nói lời này là có ý gì? Có phải hay không có người đẩy con xuống nước?” Khang Tuệ Trân kỹ thuật diễn xuất đã đạt tới cảnh giới thượng thừa rồi.

“……” Kiều Vũ Vi do do dự dự nhìn về phía Nhạc Tuyết Vi, bộ dạng giả ngu kia, quả thực là phiên bản sống của mẹ cô ta.

“Vũ vi, Con đừng sợ, có Hàn tổng ở đây! Mặc kệ là ai đẩy Con, chỉ cần Con nói ra, Hàn tổng nhất định sẽ thay con làm chủ!” Khang Tuệ Trân một bên nói, một bên dùng ánh mắt oán độc nhìn về phía Nhạc Tuyết Vi, nha đầu thối, tao xem mày còn có thể nhấc lên được cái sóng gió gì!

“Mẹ……” Kiều Vũ Vi tựa hồ thực rối rắm, bụm mặt, hướng về phía Nhạc Tuyết Vi chỉ tay, nói, “Là cô ấy, con không biết đã đắc tội cô ấy chỗ nào, nhưng cô ấy chính là cố ý đẩy con xuống nước!”

Vào thời điểm cô ta chỉ nay, Kiều Vạn Đông đang ngồi xổm trước mặt con gái nhỏ của mình, từ tay Hàn Thiên Lỗi tiếp nhận khăn tắm, thay con gái lau tóc ướt, động tác tràn ngập quan tâm, rất cẩn thận, vô luận là ai, đều không khó để nhìn ra, Kiều Vạn Đông đối Nhạc Tuyết Vi rất là yêu thương.

Kiều Vạn Đông nghe được con gái lớn nói như thế, trên tay động tác dừng lại, bỗng dưng nhìn con gái nhỏ.

Hàn Thừa Nghị ánh mắt cũng cùng lúc bắn lại đây, lạnh băng như ánh trăng đêm đông, thanh lãnh u ám, còn kèm theo một loại gì đó mà Nhạc Tuyết Vi nhìn không hiểu,xem kỹ lại vẫn không rõ lắm…… Tóm lại là không tín nhiệm, không có ý tốt.

Nhạc Tuyết Vi hốt hoảng vội ngước nhìn cha, lại nhìn xem Hàn Thừa Nghị, Cha cũng không tin cô? Hàn Thừa Nghị cũng không tin cô? Bọn họ đều cho rằng là cô đem Kiều Vũ Vi đẩy xuống nước……

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK