Mục lục
Thực Cốt Sủng Ái: Boss Quá Hung Mãnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Chi Misaki 

"Thừa Nghị..."

Kiều Vũ Vi không cùng Nhạc Tuyết Vi tranh chấp, cô ta làm chị, so với Nhạc Tuyết Vi thì thông minh hơn, cô ta hiểu được khi nào thì nên tỏ ra yếu đuối, lại càng biết phải làm thế nào để lợi dụng người xung quanh mình vì bản thân mình!

Chính lúc này, cô ta ra vẻ thương tâm nhìn về phía Hàn Thừa Nghị, cô ta biết cái gì cũng không cần làm, Hàn Thừa Nghị nhất định sẽ ngoan ngoãn phục tùng.

Hàn Thừa Nghị cau chặt mi tâm, ánh mắt rơi xuống trên người Nhạc Tuyết Vi, cô đến bây giờ vẫn chưa chia tay với Kiều Vạn Đông! Hơn nữa hiện tại còn ở trước mặt con gái Kiều Vạn Đông, quan trọng hơn là còn ở trước mặt anh!

Chuyện chọn lẽ phục nhỏ như vậy, anh kỳ thật không để trong lòng, Kiều Vũ Vi không thích nơi này, anh có thể đổi một cửa hàng khác, thậm chí chỉ cần cô thích, anh có thể để nhà thiết kế nước ngoài thiết kế cho cô cũng được. Nhưng mà hiện tại, Hàn Thừa Nghị lại cảm thấy nhất định có thể chuyện bé xé ra to!

Tiểu nha đầu vẫn thích dây dưa với Kiều Vạn Đông phải không? Tốt lắm, anh liền muốn nhìn, anh cùng Kiều Vạn Đông, ai sáng giá hơn!

Hàn Thừa Nghị trấn an Kiều Vũ Vi, hất cằm nhìn nhân viên cửa hàng, ra lệnh: "Lễ phục trên người cô ta, vị hôn thê của tôi thích. "

" Này..." Nhân viên cửa hàng có chút khó xử nhìn Hàn Thừa Nghị, đều là khách quý, chuyện này mà truyền ra ngoài chỉ sợ sẽ có ảnh hưởng không tốt tới danh dự của chanel.

Kiều Vũ Vi đắc ý nhìn về phía Nhạc Tuyết Vi, trong miệng lại nói: "Này không tốt lắm đâu, không cần cởi, lấy một bộ giống như vậy cũng được."

Phục vụ khẩn trương giải thích: "Kiều tiểu thư, lễ phục chanel, không bao giờ có hai bộ cùng một kiểu dáng, tất cả chỉ có một." Ngoài mặt thì giải thích những trong lòng lại là một hồi khinh bỉ, thiên kim tiểu thư cái gì, ngay cả chuyện này cũng không biết?

Kiều Vũ Vi đỏ mặt xấu hổ, tức giận liền đổ hết lên đầu Nhạc Tuyết Vi: "Vậy còn chờ cái gì? Không nghe thấy Hàn tổng nói sao? Để cho cô ta cởi ra."

"Vũ Vi, con, đứa nhỏ này sao lại thế này?" Kiều Vạn Đông che chở cho con gái nhỏ, không chịu để cho cô cởi ra, tuy chỉ là một bộ lễ phục, nhưng con gái lớn hiển nhiên là cố ý làm như vậy! Từ nhỏ đến lớn, con gái lớn luôn dùng phương thức này để bắt nạt con gái nhỏ, ông cũng không phải là không biết.

"Tuyết Vi, không sao, nếu thích thì không cần cởi!"

Hàn Thừa Nghị vừa thấy trong lòng liền thấy tức giận, Kiều Vạn Đông quả thực không biết xấu hổ! Trước mặt con gái của mình, cư nhiên lại có thể che chở một ‘nữ sinh’! Thật đúng là như lời ông ta nói, không sợ cả thế giới này biết quan hệ của hai người!

"Cởi! Tôi nói cô cởi ra! Có nghe thấy không?"

Hàn Thừa Nghị nhìn chằm chằm Nhạc Tuyết Vi, cắn răng nói. Lời nói như nặn ra từ kẽ răng, giờ phút này cơn giận trong lòng đã tới giới hạn, nếu không có Kiều Vũ Vi ở trong này, anh đã sớm nhào tới đánh Kiều Vạn Đông rồi!

Không khí trở nên ngưng trệ, nhân viên cửa hàng đều cảm thấy áp lực không thôi.

"Nếu không, Nhạc tiểu thư, ngài nhìn xem, chỗ này của chúng tôi còn rất nhiều lễ phục đẹp... Cô có vẻ ngoài xinh đẹp, mặc cái gì cũng đều rất đẹp mắt." Nhân viên cửa hàng lúc này chỉ có thể nhẫn nhục, dù sao tổng giám đốc tập đoàn D.S bọn họ cũng không đắc tội nổi.

Nhạc Tuyết Vi không có trả lời nhân viên cửa hàng, mà nhìn về phía Hàn Thừa Nghị, ánh mắt lạnh lùng, gằn từng chữ nói: " Anh thực sự muốn tôi cởi?"

"Haha!" Hàn Thừa Nghị cực kỳ khinh thường cười lạnh:" Như thế nào, còn cần tôi nói lần thứ ba sao?"

"Được, tôi cởi." Nhạc Tuyết Vi như chém đinh chặt sắt nói, sau đó quyết đoán đi vào phòng thay đồ, động tác nhanh đến nỗi khiến cho mọi người đều không kịp phản ứng, phục vụ vội vàng đi theo sau để hỗ trợ cô thay đồ.

Rất nhanh, Nhạc Tuyết Vi liền cởi lễ phục ra, thay bằng quần áo của mình.

Phục vụ đứng sau nhận lấy lễ phục cô đưa: "Nhạc tiểu thư, hay là để tôi giúp cô chọn mấy bộ lễ phục khác? Tất cả đều rất đẹp, ngài nhìn thử coi."

Nhạc Tuyết Vi lắc đầu, đi qua kéo Kiều Vạn Đông: " Không cần, cửa hàng này con không thích, về sau cũng sẽ không đến đây nữa. Lát nữa hủy thẻ VIP đi thôi!"

Lời này là đúng là những lời Kiều Vạn Đông muốn nói, ông nào có thể nói nửa chữ không? Con gái nhỏ chịu thiệt thòi, ông tự nhiên cái gì cũng đồng ý.

"Phải, lập tức hủy bỏ. "

Nhân viên cửa hàng cùng phục vụ xấu hổ đứng đó, không biết nên làm thế nào để bù đắp lại.

Hàn Thừa Nghị nhìn bộ dáng Nhạc Tuyết Vi cao ngạo xinh đẹp, anh hận không thể kéo cô vào phòng thay quần áo, giáo huấn cô một trận thật tốt! Cư nhiên dám cùng Kiều Vạn Đông thân thiết như vậy! Còn Kiều Vạn Đông nữa, ông ta cũng không quan tâm đến hình tượng của mình trước mặt con gái sao?

Nhạc Tuyết Vi cùng Kiều Vạn Đông đi tới, dứt khoát hủy thẻ VIP, quản lí hay tin tới nhận lỗi muốn xin hai người đừng hủy thẻ VIP.

Mà trong phòng thay quần áo, Kiều Vũ Vi như ý nguyện được thay bộ lễ phục vừa rồi của Nhạc Tuyết Vi, chẳng qua là hiệu quả liền... không được tốt lắm thôi.

Kiều Vũ Vi không có được vóc dáng cao ráo như Nhạc Tuyết Vi, hơn nữa lại còn béo hơn cô, làn da cũng không trắng nõn như cô, diện mạo bình thường lại càng không phải nói, cùng một bộ lễ phục, mặc ở trên những người khác nhau, tuyệt nhiên hiệu quả cũng khác nhau.

"Thật khó coi! Như thế nào vừa rồi lại thấy đẹp như vậy?"

Kiều Vũ Vi bất mãn nói thầm.

Nhân viên cửa hàng cùng phục vụ đều nén cười lạnh trong lòng, cái nền không đẹp thì còn nói gì? Cố tình gây sự, lại còn làm hại bọn họ mất đi một vị khách quý, Tổng Công Ty nhất định sẽ truy cứu tới cùng!

Hàn Thừa Nghị tiến lên an ủi cô ta: "Không sao, còn có nhiều lễ phục khác, từ từ thử, chọn cái em thích, nếu không vừa ý, lại sang hàng khác mua, em trước cứ chọn, thế nào?"

...

Đưa Kiều Vũ Vi về nhà, Hàn Thừa Nghị xoay người lập tức bấm số gọi điện cho Nhạc Tuyết Vi, mà anh hoàn toàn không biết, lúc này Nhạc Tuyết Vi vừa mới xoay người rời đi hiện tại lại đang nhàn nhã tự tại ngồi trên ghế sofa trong phòng khách nhà học Kiều.

"Tuyết Vi, ăn nhiều một chút, ba còn nhớ, lúc trước con rất thích ăn dâu tây. "

" Ừhm."

Hai tay Nhạc Tuyết Vi chống ở trên ghế sofa, há miệng đối với Kiều Vạn Đông, Kiều Vạn Đông liền lấy một miếng dâu tây rửa sạch đút cho tiểu công chua, xem bộ dáng cưng chiều của ông, thật sự coi cô như tiểu bảo bối.

Kiều Vạn Đông đời này yêu nhất chỉ có Nhạc Từ, cũng vì vậy, mà ông lại càng thêm yêu thương Nhạc Tuyết Vi, thật đúng là yêu ai yêu cả đường đi mà.

Kiều Vũ Vi vừa vào phòng khách, liền nhìn thấy cha cùng em gái ngồi trên ghế sofa.

Cô ta kinh ngạc chỉ vào Nhạc Tuyết Vi, nói: " Sao cô lại ở trong này?"

Nhạc Tuyết Vi ngoan ngoãn, bĩu môi ủy khuất nhìn cha mình: "Ba..."

Kiều Vạn Đông nhíu mày, không vui nhìn con gái lớn: " Vũ Vi, con đang nói cái gì? Tuyết Vi là em gái con, đây là thái độ của người làm chị như con? Vừa rồi ở trong cửa hàng, cố ý bắt nạt con bé, hiện tại còn muốn thế nào? Đây là nhà con bé, con bé ở trong này thì có gì kỳ quái?”

Kiều Vũ Vi cào cào tóc, tức giận rống to: "Ba! Nó từ khi nào thì coi ba là ba hả? Từ lúc nào thì coi nơi này là nhà rồi? Mười mấy năm qua nó cũng chưa từng gọi ba một tiếng ba, đột nhiên lại thân thiết như vậy còn không phải là kỳ quái sao?"

"Con!" Kiều Vạn Đông không nghe nổi những lời như thế này nữa, liền kích động đứng lên: " Vũ Vi, con cũng đã ra nước ngoài học tập, thế nào mà một chút tiến bộ cũng không có? Làm chị mà lại nói như vậy với em gái mình? Một chút tình cảm cũng không có! Ba tiêu nhiều tiền cho con là uổng phí rồi! "

" Ba! "

Đương lúc đang cãi nhau, Khang Tuệ Trân ra ngoài liền trở về, nhìn tình cảnh này cũng đều hoảng sợ, hai mẹ con phản ứng giống nhau như đúc.

"Nha đầu kia vì sao lại ở trong này?"

"Hừ!" Kiều Vạn Đông sớm đã kìm nén một bụng tức giận, lúc này liền không thể không phát hỏa: "Khang Tuệ Trân, bà dạy dỗ con gái thật tốt, thật đúng là học được cái nết của bà! Đều một dạng bạc tình bạc nghĩa! Mấy năm nay, hai mẹ con các người liên hợp lại với nhau đối xử với Tuyết Vi như thế nào, đừng cho là tôi không biết, tôi mở một con mắt, nhắm một con mắt cho qua là vì không muốn làm to chuyện. Nhưng mà hiện tại, Tuyết Vi trở về, nếu con bé đã nguyện ý gọi tôi một tiếng’ ba’, tôi đây cũng sẽ làm hết trách nhiệm của một người cha! Hai mẹ con bà ai cũng đừng nghĩ lại bắt nạt Tuyết Vi! "

Nhiều năm qua cho tới bây giờ, Kiều Vạn Đông cũng chưa từng một lần to tiếng như vậy ở nhà, Khang Tuệ Trân thật không tin được nhìn Kiều Vạn Đông, hỏi: " Cái gì mà" Tuyết Vi trở về", lão Kiều kia, ông nói những lời này là có ý gì? "

Kiều Vạn Đông đẩy gọng kính, tuyên bố nói: " Tôi đã quyết định, để cho Tuyết Vi chuyển tới đây ở, con bé cũng không phải không có ba, lại sắp tốt nghiệp rồi, cũng đã đến lúc nên chuyển về nhà ở."

"Ba đùng tức giận, con vẫn là ở ký túc xá trước." Nhạc Tuyết Vi kéo tay Kiều Vạn Đông, so với Kiều Vũ Vi ngu ngốc kia, cô vẫn là nhu thuận dịu dàng hơn nhiều.

"Aizz, biết rồi, ba trước để người ta tu sửa lại phòng cho con, chính con cũng học thiết kế, cứ để con tự thiết kế trang hoàng mới tốt, tự tay mình làm mới có hương vị." Kiều Vạn Đông một lòng đặt ở trên người con gái bảo bối, mẹ con Khang Tuệ Trân liền bị hai cha con coi như không khí.

"Đi, ba đưa con lên lầu xem phòng nhé?"

" Vâng a! "

Kiều Vạn Đông lôi kéo Nhạc Tuyết Vi lên lầu hai, Nhạc Tuyết Vi lặng lẽ quay đầu nhìn hai mẹ con Khang Tuệ Trân, trên môi nở nụ cười đầy khiêu khích, làm cho mẹ con Khang Tuệ Trân tức đến giậm chân!

"Mẹ, mẹ xem nó kìa! Bây giờ phải làm sao a?"

"Hoảng cái gì?" Khang Tuệ Trân quát nhỏ con gái, trong lòng kỳ thật cũng rất lo lắng, " Gặp phải chuyện như thế này thì phải bình tĩnh chút. Nó thì có thể gây ra sóng gió gì? Con cứ giữ chặt Hàn Thừa Nghị vào, cậu ta mới là điểm tựa cho con! Còn nha đầu chết tiệt kia, cứ để mẹ!"

"Vâng, biết rồi ạ."

Từ nhà họ Kiều trở lại trường học, Nhạc Tuyết Vi cảm thấy được cả người tinh thần sảng khoái, thì ra khi nhìn thấy hai mẹ con Khang Tuệ Trân kinh sợ, tức giận, lại là một chuyện vui vẻ đến vậy, mỗi ngày tới một lần, tuyệt đối có thể sống lâu trăm tuổi!

" Haha... "

Nhạc Tuyết Vi nhịn không được cười ra tiếng, vươn tay lấy điện thoại, nó ở trong túi đã kêu đến muốn nát máy rồi. Không cần xem, cô cũng đoán được là ai gọi đến. Mở máy ra nhìn, quả nhiên là Hàn Thừa Nghị. Chính là đang định tắt máy, tiếng chuông điện thoại lại vang lên.

Chỉ có điều, lần này không phải là Hàn Thừa Nghị, mà là Nghê Tuấn.

Nhạc Tuyết Vi cả kinh, anh gọi không phải là có việc gì chứ? Nhạc Tuyết Vi vội vàng bắt máy:" Ừhm... "

" Nhạc Tuyết Vi! Đi đâu? Vì sao lại không nhận điện thoại của tôi"

Hàn Thừa Nghị quát trong điện thoại thiếu chút nữa khiến cô bị thủng màng nhĩ, Nhạc Tuyết Vi liền khẩn trương bỏ điện thoại ra xa, lại nghe thấy đầu bên kia giọng nói vẫn đầy tức giận. Sau đó, cô quyết định dứt khoát ngắt điện thoại. Hừ, tên hỗn đản! Cô còn lạ gì anh sao?

Bây giờ, Nhạc Tuyết Vi không phải là cố ý làm bộ làm tịch, cô thực sự tức giận với Hàn Thừa Nghị, dám ở trước mặt nhiều người như vậy, bắt cô cởi lễ phục? Được, anh có lá gan ép cô thay đồ, cô liền có gan cho anh tức giận đến hỏa nộ công tâm!

Cô chẳng những ngắt điện thoại, mà còn dám tắt máy nữa đấy, hừ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK