Lương Tư Văn đến tương đối sớm, bên ngoài có mưa nhỏ, Lạc Tuyết Vi từ công trường đến đây có chút muộn. Đẩy cửa đi vào miệng luôn nói lời xin lỗi:" Thực xin lỗi, thực xin lỗi, đến muộn, không nghĩ tới đột nhiên đổ mưa, vừa mưa một cái liền kẹt xe."
Lương Tư Văn nhìn tóc, đầu vai cô đều có nước, ngoắc gọi nhân viên phục vụ:"Đi lấy một cái khăn đến."
"Vâng."
Nhân viên phục vụ rất nhanh đem khăn mặt tới, Lương Tư Văn nhận lấy liền bắt đầu giúp Lạc Tuyết Vi lau tóc.
Lạc Tuyết Vi dừng lại, cảm thấy hành động này của anh quá mức thân mật, tuy rằng anh không thích phụ nữ, nhưng là, Lạc Tuyết Vi vẫn nhận ra một chút bất thường. Quan hệ giữa cô và Lương Tư Văn có tốt đến mức nào, cũng không thể thay đổi được Lương Tư Văn là một người đàn ông.
Nghĩ như vậy, Lạc Tuyết Vi bình tĩnh cầm lấy khăn trong tay Lương Tư Văn tự mình xoa tóc.
"Tôi tự làm được! Anh đến lâu chưa? Thức ăn đã gọi rồi?"
Lương Tư Văn nhìn bàn tay trống không, có chút đăm chiêu gật đầu:"Đã gọi, đều gọi theo sở thích của em.“
Lạc Tuyết Vi nhoẻn miệng cười:"Cũng là anh hiểu tôi nhất! Có cậu bạn thân như anh đúng là rất có lời..."
Bạn thân? Lương Tư Văn nhướng mày, khóe miệng gợi lên nụ cười chua sót. Danh hiệu bạn thân này, anh không mang lâu hơn được nữa, anh nhất định sẽ đạt được mục đính, có được thứ mình muốn.
Nhân viên phục vụ bắt đầu mang thức ăn lên, Lương Tư Văn vẫn như bình thường thay Lạc Tuyết Vi chia thức ăn. Lạc Tuyết Vi chờ nhân viên phục vụ ra ngoài, gắp đồ ăn chậm rãi nhai nhai, đang tự hỏi làm sao mở lời về việc hủy bỏ đính hôn, màn kịch này cô diễn không nổi nữa.
" Tư Văn..."
Lạc Tuyết Vi cắn chiếc đũa, ấp a ấp úng.
"Hử? Chuyện gì?" Lương Tư Văn để đũa xuống, nâng ly rượu, cũng không uống, chỉ là lắc lắc cổ tay.
"Việc đó..." Lạc Tuyết Vi quyết tâm, chết thì chết! Cô thật sự xin lỗi vì không giúp được bạn tốt. "Tôi chỉ sợ không thể đính hôn với anh, tôi cảm thấy như vậy không tốt, anh nên nói rõ với chú và dì nhỉ? Chuyện này sớm hay muốn cũng không giấu được, đính hôn chỉ có thể kéo dài nhất thời..."
Sắc mặt Lương Tư Văn giờ phút này trầm xuống, cô vì cái gì nói như vậy, trong lòng anh chẳng lẽ không biết rõ sao? Ra là như vậy, chẳng lẽ hiện tại không thể kéo dài? Chẳng qua là chỉ vì Hàn Thừa Nghị thôi! Anh không rõ bốn năm trước cô và Hàn Thừa Nghị có gút mắt gì, trên thực tế, bọn họ tách ra bốn năm! Mà bốn năm này, ở bên cạnh cô, vẫn luôn là anh!
Có thế nào cũng không tới phiên Hàn Thừa Nghị.
Lương Tư Văn nâng lên ly đế cao, không nói được một lời, ngẩng cổ, đem rượu đỏ một hơi uống cạn, đường nét con lai anh tuấn tỏa ra sức hấp dẫn dị thường, đôi mắt xanh u ám nhìn chằm chằm Lạc Tuyết Vi, giống như muốn dùng ánh mắt chọc thủng cô.
Dưới ánh mắt này của anh, Lạc Tuyết Vi càng chột dạ. "Tư Văn..."
"Hừ!" Lương Tư Văn cười lạnh một tiếng, đánh gãy nàng, "Như vậy không tốt? Còn chưa đến nửa tháng, chúng ta sẽ đính hôn, em hiện tại nói với anh làm như vậy không tốt? Em có biết hay không, thiệp mời đã gửi đi rồi, hiện tại tất cả thân thích bạn bè đều biết chúng ta muốn đính hôn? Em hiện tại nói với anh, làm như vậy không ổn? Em chính là đối xử với bạn bè như vậy? Lương gia chúng tôi, tại Đế Đô cũng là người có có uy tín danh dự, em đột nhiên lâm trận bỏ chạy, muốn mặt mũi anh và ba mẹ để ở đâu?"
" Tư Văn, tôi... tôi cũng không cố ý, nhưng tôi cảm thấy, tiếp tục lừa cha mẹ anh là không tốt, anh không phát hiện sao? Bọn họ là thật sự vui vẻ..." Lạc Tuyết Vi cắn răng một cái, vẫn là không muốn thỏa hiệp, "Còn có chị Giai Văn, bọn họ quá tốt với tôi, bọn họ thật lòng hy vọng anh hạnh phúc, nhưng chúng ta như vậy..."
Nhưng Lương Tư Văn căn bản không cho cô cơ hội giải thích, công kích liên hoàn:" Tinh Tinh, anh chỉ là muốn em giúp một việc, hiện tại đã chuẩn bị xong hết rồi, em chỉ cần xuất hiện một chút ở tiệc đính hôn là được rồi, em sao có thể nói mà không làm?Hơn nữa, cũng chỉ là một ít thân thích bạn bè chứng kiến, cũng để cha mẹ anh yên lòng, việc này thật sự khó khăn? Anh mặc kệ em vì cái gì, em thật sự muốn hủy đính hôn, anh không đồng ý!"
Thái độ của anh rất cứng rắn, cường ngạnh đến mức không muốn cho Lạc Tuyết Vi nói gì.
Từ khi quen biết Lương Tư Văn tới nay, cô chưa từng thấy qua bộ dáng mạnh mẽ này của anh. Cẩn thận vì anh mà suy xét, cũng sẽ tức giận. Về chuyện không thích phụ nữ đã đủ đau đầu, thiệp mời đính hôn cũng đã gửi đi, nếu hủy bỏ, thật sự không có mặt mũi!
"Tôi..." Lạc Tuyết Vi khó xử nhăn mặt, cắn chặt môi. Làm thế nào bây giờ? Khuyên nhủ Lương Tư Văn khó khăn như vậy, thật đúng là đau đầu.
" Tinh Tinh, đáp ứng anh, không cần đổi ý được không? Anh chỉ có em."
Lương Tư Văn nắm chặt tay Lạc Tuyết Vi, một lời hai ý nghĩa.
Lạc Tuyết Vi nhìn ánh mắt khẩn cầu của anh, chung quy không đành lòng cự tuyệt, gật gật đầu, đồng ý. Lương Tư Văn thở phào nhẹ nhõm một hơi, ánh mắt hiện lên tia tàn nhẫn, không thể trách anh bỉ ổi, là người ai không muốn bảo vệ tình yêu của mình, không từ thủ đoạn thì có sao nào?
Mà giữa Hàn Thừa Nghị và Lạc Tuyết Vi, không ngừng nổi sóng.
Nhiều ngày rồi Hàn Thừa Nghị không quay về biệt thự Trường Hạ, hôm nay, Lạc Tuyết Vi vì đi Đông Giao, nói gì Lạc Tuyết Vi cũng không chịu cho anh đi theo, chưa biện pháp Hàn Thừa Nghị phải thỏa hiệp, trở về biệt thự. Người vừa vào cửa, áo khoác còn chưa cởi, quản gia đã nói:"Tam thiếu, thư phòng trên lầu tôi có để một thiệp mời, là hai ngày trước đưa đến, ngài vẫn luôn không trở về nên không có cơ hội báo cho ngài."
"Thiệp mời? Thiệp mời gì?" Hàn Thừa Nghị không thèm để ý hỏi, đem áo khoác cỡi ra đưa tới trên tay quản gia.
"À, hình như là thiệp mời đính hôn của nhị công tử Lương gia, tôi không mở ra xem, là nghe người đưa thiệp nói, không biết nhị công tử Lương gia là cùng vị thiên kim danh môn nào đính hôn..."
Quản gia còn chưa nói xong, ánh mắt Hàn Thừa Nghị lóe lên, đi nhanh về phía thư phòng trên lầu.
Đẩy ra cửa thư phòng, thiệp mời màu đỏ quả thực đặt trên bàn. Hàn Thừa Nghị vội vàng cầm lên xem, thiếu chút nữa tức chết! Thật đúng là thiệp mời đính hôn của Lương Tư Văn cùng Tiểu Tuyết! Trên thiệp mời còn có ảnh chụp chung của hai người, ôm ấp tươi cười ngọt ngào!
Tiểu Tuyết sao có thể muốn cùng Lương Tư Văn đính hôn? Cô với anh đã như vậy, thiệp mời này là cái quỷ gì đây? Cô coi anh là cái gì? Cô rõ ràng nói thích anh, bọn họ là loại quan hệ này, cô còn có thể cùng người khác đính hôn?
Chân Hàn Thừa Nghị như đạp phải khoảng không, trong lòng ngổn ngang.
Không được, anh phải lập tức gặp Tiểu Tuyết, để hỏi rõ ràng! Anh buồn lòng nín thinh, chẳng lẽ vì anh quá dung túng nên cô không để anh vào mắt? Chẳng lẽ trong lòng cô, anh không quan trọng chút nào?
Hàn Thừa Nghị vội vàng ra thư phòng, chuẩn bị gọi điện thoại cho Lạc Tuyết Vi, ngẫm lại vẫn là không gọi, nếu hỏi cô, cô khẳng định không đồng ý anh qua đó. Trực tiếp đi Đông Giao, tiền trảm hậu tấu!
"Tam thiếu?"
Quản gia nhìn anh vừa trở về đã muốn đi ra ngoài, có chút kinh ngạc, "Ngài lại muốn ra ngoài?"
"Ừ." Hàn Thừa Nghị vội vàng gật gật đầu, "Nhanh chuẩn bị xe!"
"Vâng!"
Đông Giao, Lạc Tuyết Vi còn đang cùng nhóm kiến trúc công trình thảo luận vấn đề thi công, chăm chú đối chiếu bản vẽ.
Di động đột nhiên vang lên, vội vàng cầm lên liền thấy là Hàn Thừa Nghị, không thể không nhận, chỉ có thể cười xin lỗi với nhóm thiết kế:"Thật xin lỗi, nhận cuộc điện thoại... Alô? Chuyện gì vậy? Em đang làm việc, hiện tại không thể nói điện thoại!"
"Đi ra! Anh ở bên ngoài!"
Thanh âm ương ngạnh của Hàn Thừa Nghị xuyên thấu màng tai, Lạc Tuyết Vi ngẩn người, anh tại sao không nói một lời đã tới rồi?
"Anh đừng như vậy, em đang làm việc..."
"Em là ông chủ hay anh là ông chủ? Em ra đây cho anh!"
Nghe khẩu khí anh hình như rất giận, Lạc Tuyết Vi không dám chậm trễ, nếu lề mề không ra, chỉ sợ anh lại nổi điên. Đành tạm dời lại công việc, vội vàng chạy ra gặp Hàn Thừa Nghị.
"Anh sao lại đột nhiên.... Ưm!"
Xe Hàn Thừa Nghị cách công trường không xa, Lạc Tuyết Vi vừa lên xe, chưa nói xong câu đầu tiên đã bị anh lôi lên trên người chẳng để ý gì chỉ gặm cắn một cách mãnh liệt. Anh là phát điên rồi! Lạc Tuyết Vi hiện tại biết cách trị bệnh điên của anh, không thể làm dữ, chỉ có thể dỗ.
Lạc Tuyết Vi không kịp đề phòng, trốn tránh không kịp.
Khi dừng lại hai người đều thở hổn hển, thân thể còn tựa sát vào nhau. Hơi thở Lạc Tuyết Vi bất ổn, vẻ mặt mờ mịt nhìn anh. Nhiều ngày như vậy, anh cuối cùng cũng nhìn cô rồi?
"Làm sao vậy? Anh là làm..."
Hàn Thừa Nghị buồn bực, rõ ràng là một bụng lửa, lời nói ra tủi thân vô cùng. "...Anh thu được thiệp mời."
Lạc Tuyết Vi sửng sốt, chột dạ hạ tầm nhìn, "Em tìm Tư Văn nói qua rồi, anh ấy có khó xử của anh ấy, em trước kia đáp ứng cậu ấy..."
"..." Mày rậm Hàn Thừa Nghị nhướng cao, đầu óc còn chưa kịp nghĩ gì, nụ hôn nóng bỏng thứ hai đã rơi xuống, "Nha đầu xấu xa! Lời như thế, em cũng có thể nói ra? Em thật sự muốn anh móc tim ra cho em sao? Em cùng Lương Tư Văn là muốn anh giận chết phải không!”
Lạc Tuyết Vi tự biết đuối lý, do dự mở miệng, xuất hiện loại tình huống này, trong lòng cô cũng không thoải mái, "Ừ, ngày cũng đã chọn rồi, đây là hứa hẹn giữa em và anh ấy, em phải giúp anh ấy, giữa em và anh ấy không có gì, buổi tiệc đính hôn này chỉ là để cho người nhà xem mà thôi..."
"Giúp?"
Hàn Thừa Nghị bật cười, chú ý tới chú ý tới từ "giúp" mà Lạc Tuyết Vi nói. Giúp cái gì? Anh là lần đầu nghe thấy giúp người còn giúp đến đính hôn! Tiểu Tuyết nhà anh là có bao nhiêu ngốc?
"Tiểu Tuyết! Em... Lời này của em là có ý gì?"
Lạc Tuyết Vi vì những lời của Nghê Tuấn, trong lòng đã nghiêng về phía Hàn Thừa Nghị, đối mặt với anh tự nhiên có chút chột dạ. "Anh không nên hỏi, Tư Văn đã từng giúp em rất nhiều, đây là việc em có thể giúp anh ấy..."
Hàn Thừa Nghị vừa nghe, càng giận:"Em không cần bị tên gian manh Lương Tư Văn lừa gạt! Loại chuyện đính hôn này còn cần giúp đỡ? Em có biết hay không, xã hội thượng lưu này đính hôn có bao nhiêu náo động? Một khi đính hôn, em đâm lao phải theo lao!"
Lạc Tuyết Vi khẳng định lắc đầu:"Sẽ không, em cùng Tư Văn sẽ không kết hôn, còn lý do, em không thể nói với anh. Hơn nữa Tư Văn nói, chỉ là buổi tiệc nhỏ, sẽ không tuyên dương bốn phía, qua cửa này, em cùng anh ấy vẫn là bạn bè.”
"Ha?" Hàn Thừa Nghị muốn điên rồi! Tiểu Tuyết học thiết kế thông minh như vậy, nhưng lúc này sao lại ngu như vậy? Lương Tư Văn rốt cuộc đã dùng quỷ kế gì với Tiểu Tuyết? Khiến Tiểu Tuyết cam tâm tình nguyện cùng cậu ta đính hôn, còn tín nhiệm cậu ta đến vậy?
Tiểu Tuyết rất đơn thuần, xem ra, việc này anh phải tự mình tìm Lương Tư Văn!