Lý Mông nhìn Nghệ Phong mạnh mẽ chống đỡ thân thể, trên mặt tràn đầy dữ tợn. Thân thể hắn ngoài mất vết thương bị nổ rách ra, chảy ra những dòng máu đỏ tươi trông hết sức ghê rợn, đồng thời, lực lượng khổng lồ vừa rồi cũng khiến huyết khí trong cơ thể hắn nhộn nhạo. Từ khi hắn bắt đầu trở thành Tôn cấp tới giờ, đã lần nào bị thương nặng như vậy?
Thế nhưng, lúc này lại bị một Vương cấp làm thành thế này, chuyện này nếu như truyền ra ngoài, hắn còn mặt mũi nào sống trên đời này nữa?
Lý Mông làm thế nào cũng không ngờ, thiếu niên trước mặt lại có thể phát ra lực lượng kinh khủng như vậy, lực lượng kia cũng đủ để làm hắn bị thương nặng, nếu không phải hắn phản ứng nhanh, không bảo lưu lại chút nào, bằng không thì e là một quyền vừa rồi cũng đủ để cho hắn ngả xuống đất không dậy nổi.
Thế nhưng cho dù như vậy, Lý Mông cũng thật không ngờ đối phương lại là một Nhiếp Hồn Sư. Cho dù hắn chặn lại được một quyền khiến trái tim hắn run lên kia, nhưng vẫn không có thể ngăn được công kích của nhiếp hồn sư, nếu là bình thường, đòn công kích này tuyệt đối không có khả năng làm hắn bị thương, thế nhưng vừa nãy hắn đã tiêu hao rất nhiều lực lượng để chạm tráng với một quyền của Nghệ Phong, cho nên mới bị đòn nhiếp hồn thuật này đánh huyết nhục mơ hồ.
Đây cũng là lần đầu tiên Lý Mông trở nên thận trọng, ánh mắt nhìn Nghệ Phong không còn vẻ khinh thường đối với Vương cấp nữa. Biểu hiện vừa rồi của Nghệ Phong cũng đủ để coi Nghệ Phong là cường giả ngang cấp nhau.
- Ngươi là kẻ biến thái nhất mà ta từng thấy. Người thanh niên, đáng tiếc cho dù ngươi kiệt xuất hơn nữa, ngày hôm nay cũng phải ngã xuống ở đây!
Lý Mông âm trầm quay sang nói với Nghệ Phong, trong ngữ khí chứa đầy mười phần sát ý.
Nghệ Phong tiếp tục nuốt thêm mấy viên đan dược cao cấp, dằn lại cơn nhộn nhạo của huyết khí trong cơ thể, thương thế nhiều lần chồng chéo lên nhau, khiến sắc mặt của hắn trắng bệch không còn chút máu. Nếu như không phải Nghệ Phong đã từng trải qua nhiều đau đớn thì có lẽ đã thật sự không kiên trì được nữa.
Nhìn Lý Mông trước mặt, tuy khí tức có chút hỗn loạn, thế nhưng vẫn còn sức chiến đấu rất mạnh, trong lòng Nghệ Phong cũng dâng lên cảm giác bất đắc dĩ. Hắn đã thi triển ra Tinh Bạo Nhật Nguyệt và Nhiếp Hồn Thuật để đánh lén, nhưng đã bị đối phương tiếp lấy. Tôn cấp chính là Tôn cấp, thực lực cường hãn hơn Vương cấp ngũ giai của hắn nhiều lắm, có lẽ khi thăng cấp lên mấy cấp nữa thì mới có thể làm trọng thương đối phương, thế nhưng lúc này vẫn phải còn đi một đoạn đường rất dài.
- Ngươi là thiếu niên đầu tiên khiến ta có vài phần kính trọng, nể tình điểm này, ta cho ngươi được chết toàn thây, ngươi tự kết liễu mình đi!
Lý Mông tự nhiên nhìn ra, Nghệ Phong đã là cung đã giương hết cỡ, khí tức trong cơ thể quá mức hỗn loạn, nhìn bộ dạng suy nhược của hắn, hiển nhiên đấu khí trong cơ thể đã tiêu hao cũng không còn lại bao nhiêu. Tuy rằng hắn hiện tại cũng bị thương không nhẹ, thế nhưng muốn thu thập Nghệ Phong cũng không phải vấn đề lớn.
- Hừ! Toàn thây hay là lưu lại cho chính ngươi đi!
Nghệ Phong hừ lạnh một tiếng, trong tay bắt đầu mạnh mẽ ấn kết, hét lớn một tiếng:
- Hiện!
Nghệ Phong vừa dứt lời, lập tức Mị kim báo lục giai thu phục được lúc đi tìm Phong Mị liền từ hư không hiện ra, đứng bên cạnh Nghệ Phong, giống một thị vệ trung thành.
- Khống mị thuật?
Ánh mắt Lý Mông bỗng ngưng trọng lại, trầm giọng kêu lên, tuy đã biết Nghệ Phong là một nhiếp hồn sư, thế nhưng thật không ngờ Nghệ Phong lại còn biết khống mị thuật. Đối với nhiếp hồn sư mà nói, luyện chế mị đan là một tuyệt kỹ, khống mị thuật cũng là một loại tuyệt kỹ. Tuy rằng người có nhiếp hồn thuật cũng có năng lực này, thế nhưng nhiếp hồn sư chân chính có thể sở hữu hai tuyệt kỹ này vô cùng ít ỏi.
Đối với đại đa số nhiếp hồn sư mà nói, luyện chế mị đan và học khống mị thuật đều là chuyện hết sức xa vời.
- Ngươi càng lúc càng khiến ta nhìn với cặp mắt khác. Chẳng qua chỉ một con Mị lục giai nho nhỏ, chẳng lẽ còn hy vọng rằng nó có thể bảo vệ được ngươi sao?
Lý Mông không che giấu vẻ tán thưởng trong mắt, thiếu niên ưu tú như vậy, đây là lần đầu tiên trong đời hắn gặp được. Đáng tiếc đối phương đứng ở phe đối lập với hắn, không thể không giết chết.
Trong ngữ khí của Lý Mông có ý khinh thường nào, tuy rằng hắn lúc này bị thương không nhẹ, thế nhưng chỉ là một con Mị lục giai trung cấp, hắn còn không để trong lòng.
- Ai nói với ngươi là ta cần nó bảo vệ ta? Bản thiếu luôn luôn có quan niệm, cầu thần không bằng cầu mình!
Nghệ Phong lạnh lùng cười nói, trong ánh mắt lộ ra vẻ điên cuồng, bàn tay bỗng đặt lên trên người Mị kim báo, đấu khí còn tàn dư không nhiều lắm trong cơ thể chậm rãi vận chuyển với một phương thức cực kỳ quỷ dị và kỳ lạ, trên bàn tay của Nghệ Phong rất nhanh liền xuất hiện một dòng xoáy, dòng xoáy mang theo một lực hút khổng lồ.
- Hắc hắc!
Nghệ Phong cười dữ tợn hai tiếng, ánh sáng trên bàn tay bùng phát sáng chói, hắn quát to:
- Hấp Tinh!
Âm thanh của Nghệ Phong vừa phát ra, năng lượng vốn có của Mị kim báo mạnh mẽ ùa vào trong cơ thể Nghệ Phong bằng một tốc độ điên cuồng, đấu khí đang khô kiệt của Nghệ Phong chỉ chốc lát liền bắt đầu được bổ sung, năng lượng bá đạo cuồn cuộn tiến vào trong cơ thể khiến huyết khí đang nhộn nhạo trong người Nghệ Phong càng thêm sôi sục, khóe miệng Nghệ Phong lại lần nữa tuôn ra từng sợi máu đỏ tươi. Trên gương mặt trắng bệch cảm thấy đau đớn biến dạng.
Thế nhưng, sự đau đớn trên thân thể đã sớm bị Nghệ Phong quên đi, theo đấu khí trong cơ thể điên cuồng tăng lên, sức hút trên bàn tay cũng điên cuồng tăng vọt, nhưng thân thể của Mị kim báo lại thu nhỏ dần với một tốc độ bằng mắt thường có thể thấy được.
Lý Mông nhìn tình cảnh này liền bị kinh động đến ngây người, hắn chưa từng nhìn thấy qua cảnh quỷ dị như vậy, người này lại có thể hấp thu trực tiếp năng lượng của mị dung nhập vào trong cơ thể. Cảm nhận được năng lượng đồi dào trong cơ thể Nghệ Phong bắt đầu tăng vọt lên. Rốt cục Lý Mông cũng biến đổi sắc mặt, trong lòng dâng lên cảm giác lạnh người, vẻ mặt kinh hãi không thể che dấu được.
Nếu như đối phương thực sự khôi phục trở lại thực lực vừa nãy một lần nữa, thế thì khi hắn đối phó thì chỉ e là phải bị thiệt thòi lớn. Hắn đã không còn đủ tự tin để tiếp quyền thứ hai của đối phương.
- Chết tiệt!
Trong lòng Lý Mông mắng một tiếng, động tác cũng chút không chậm nào, một quyền hung hăng đánh về phía Nghệ Phong.
- Hừ!
Nghệ Phong nhìn quyền của đối phương đánh thẳng tới, cũng không có né tránh, ngược lại năng lượng Phệ Châu trong cơ thể bùng phát ra, ngưng tụ trên lòng bàn tay, hình thành một dòng xoáy mạnh mẽ, lực thôn phệ khổng lồ từ lòng bàn tay Nghệ Phong bùng phát ra, Phệ Châu và Hấp Tinh phối hợp, khiến sắc mặt Lý Mông đại biến, một quyền vừa mới đánh sang Nghệ Phong cũng mạnh mẽ thu lại, sau đó thoái lui ra ngoài bằng một tốc độ cực nhanh.
- Phệ Châu?
Lý Mông cũng không phải kẻ ngu, tranh đấu vừa rồi khiến hắn cảm giác được một năng lượng cực kỳ quỷ dị, nhưng cũng không có lưu ý nhiều, thế nhưng lúc này lực thôn phệ kinh khủng lại khiến hắn nhịn không được quát lên.
- Biết là tốt rồi!
Nghệ Phong hừ một tiếng, tiếp tục hấp thu năng lượng của Mị kim báo, dưới công pháp Hấp Tinh của Nghệ Phong, Mị kim báo đã biến thành cực nhỏ.
Hấp Tinh là kỹ năng thứ ba của Tà Đế, đây cũng là lần đầu tiên Nghệ Phong sử dụng, cảm giác được lực lượng trong cơ thể không ngừng tăng cao, trong lòng Nghệ Phong phải thừa nhận rằng kỹ năng của Tà Đế quả thực không có loại nào là thuộc hàng đơn giản.
- Hừ! Cho dù ngươi có Phệ Châu thì sao?
Lý Mông hừ một tiếng, cố gắng áp chế huyết khí đang nhộn nhạo trong cơ thể, đấu khí trong cơ thể liền tăng vọt, hung hăng đánh một quyền thẳng đến ngực Nghệ Phong.
- Muốn chết!
Nghệ Phong nộ quát một tiếng, bàn tay mạnh mẽ hút một cái, toàn bộ năng lượng của Mị kim báo liền bị Nghệ Phong thôn phệ hết, bàn tay Nghệ Phong vung lên, mang theo một dòng xoáy đón lấy quyền của đối phương.
Ầm...
Hai người chạm tránh một chưởng, Nghệ Phong và đối phương đều phải thoái lui lại mấy bước, sắc mặt Lý Mông đã hoàn toàn thay đổi, một quyền vừa rồi tuy hắn chiếm thế thượng phong, thế nhưng hắn cảm giác được lực lượng trong cơ thể hắn lại bị đối phương hấp thu, sau đó chuyển hóa tiến vào trong cơ thể đối phương.
Lý Mông mạnh hơn Nghệ Phong không sai, nhưng nếu như mỗi lần Nghệ Phong chạm trán với hắn đều thôn phệ một phần lực lượng của hắn thành của mình, thế thì cứ tiếp tục tiêu hao kéo dài, trận chiến này có còn cần phải đánh sao?
Nghĩ vậy, sắc mặt Lý Mông cực kỳ khó coi.
Nghệ Phong nhận thấy được tình cảnh này, trong lòng cũng vô cùng mừng rỡ, thật không ngờ Phệ Châu và Hấp Tinh phối hợp, ngay cả lực lượng của Tôn cấp cũng có thể hấp thu. Theo tính toán trước đây của Nghệ Phong, cho dù lực lượng Vương cấp đỉnh phong của hắn, Hấp Tinh muốn hấp thu về cho mình cũng có chút phiền phức, thế nhưng lúc này mượn lực thôn phệ của Phệ Châu lại có thể giúp uy lực của Hấp Tinh tăng lên không chỉ vài lần.
- Hấp Tinh lúc này mới có thể gọi là Hấp Tinh!
Nghệ Phong thầm nhủ trong lòng, thế nhưng động tác trên tay không chút nào chậm lại, quét sang phía đối phương.
- Hừ!
Lý Mông hừ một tiếng, cũng không thèm tránh né, mặc dù dòng xoáy trong tay Nghệ Phong cực kỳ cổ quái, thế nhưng về mặt lực lượng, hắn không có lý nào lại sợ Nghệ Phong.
Nghĩ vậy, đấu khí trong cơ thể Lý Mông tăng vọt, hắn cũng bất chấp đấu khí trùng kích trong cơ thể khiến huyết khí vốn không áp chế được lại càng thêm nhộn nhạo. Lực lượng tăng vọt xé rách hư không, hung hăng đánh thẳng về phía Nghệ Phong.
- Tinh Bạo Thiên Hạ!
Nghệ Phong thi triển Tinh Bạo Thiên Hạ va chạm với đối phương, cả hai người đều phải lùi lại mấy bước. Hai người áp chế không được huyết khí đồng thời bùng phát, hai ngụm máu tươi trào ra từ khóe miệng. Thế nhưng, điều này cũng không khiến hai người để trong lòng, tiếp tục thi triển thân pháp quấn lấy đối phương.
Hai nhân ảnh không ngừng chớp động trên hư không, thỉnh thoảng phụt lên một vòi máu đỏ tươi xẹt qua không trung.
Hai bóng người không ngừng chớp động, kình khí bắn ra văng tung toé khắp bầu trời, cuộc chiến đấu lần này so với trận vừa rồi càng thêm kịch liệt, chỉ là xu thế nghiêng về một bên khi nãy, bây giờ tình huống đã hoàn toàn chuyển biến, thân ảnh thoạt nhìn gầy yếu khi nãy, lúc này lại chiến đấu bằng lực lượng ngang ngửa đối phương, tuyệt không bị rơi vào thế hạ phong, thỉnh thoảng còn có thể khiến đối phương chịu chút thiệt thòi.
Nếu như người bên ngoài thấy tình cảnh như vậy, tất nhiên sẽ bị giật mình rụng hết hàm răng. Từ khi nào mà Vương cấp có thể khiêu chiến tôn nghiêm của Tôn cấp?
Thế nhưng cảnh tượng này lại ngang nhiên diễn ra trên hư không.
Nhưng tình cảnh này cũng không kéo dài lâu lắm, sắc mặt Nghệ Phong liền đại biến, hắn đã cảm giác được lực lượng trong cơ thể bắt đầu chậm rãi suy yếu. Nghệ Phong không cần nghĩ cũng biết chuyện gì xảy ra, đây là thời gian hạn định tác dụng của trảm Tiên đã tới rồi, nghĩ đến sự đáng sợ sau khi Trảm Tiên mất đi tác dụng. Tinh Bạo Nhật Nguyệt lại lần nữa ngưng tụ trong bàn tay Nghệ Phong, Lý Mông đã chịu qua thiệt thòi, làm sao dám đón đỡ chiêu này của Nghệ Phong nữa, hắn vội vàng lắc mình tránh né.
Một Tôn cấp mà lại đi tránh né công kích của Vương cấp?
Giữa sân đang diễn ra một việc cực độ trái lẽ thường, thế nhưng sự trốn tránh của Lý Mông khiến lãnh ý nơi khóe miệng Nghệ Phong càng đậm, hừ một tiếng, Thuấn Di khởi động trong nháy mắt, di chuyển chắn ngang trước mặt hắn, một quyền hung hăng đánh sang.
Lý Mông một lòng chỉ lo chạy trốn, nào ngờ đến Nghệ Phong còn có kỹ năng Thuấn Di như vậy, căn bản không kịp né tránh, chỉ có thể đón đỡ công kích, đấu khí trong cơ thể tăng vọt, còn mạnh hơn ba phần so với vừa nãy.
Nhưng ngay lúc này, trái tim Nghệ Phong bỗng nhiên như căng lên, một luồng khí thế kinh khủng từ xa xa bay nhanh đến, luồng khí thế này cho thấy người đó tuyệt đối cũng là Tôn cấp.
Lại thêm một Tôn cấp? Còn đánh làm gì nữa?
Danh Sách Chương: