Điệp Vận Du cũng không ở Thúy Lâm Các quá lâu. Nếu không phải muốn gặp Nghệ Phong, nàng căn bản không có thời gian tới Thúy Lâm Các. Cho nên sau khi Điệp Vận Du và Nghệ Phong ở Thúy Lâm Các một đêm, Điệp Vận Du lại lần nữa rời khỏi. Hộ Quốc Tông vừa hết nội loạn, còn có một đống những chuyện chờ nàng xử lý. Quan trọng nhất, nàng có thể đột phá, chỉ có như vậy, mới có thể hoàn toàn ngăn chặn đám người vẫn còn đang rục rịch trong Hộ Quốc Tông này.
Sau khi Nghệ Phong biết Điệp Vận Du an toàn, hắn cũng rời khỏi Thúy Lâm Các.
Đế Đô trải qua thời gian tu dưỡng, lại khôi phục vẻ phồn hoa trước kia. Đối với bình dân mà nói, chỉ cần cuộc sống hàng ngày tốt đẹp, ai làm hoàng đế cũng giống nhau. Duy độc còn chịu ảnh hưởng chính là đám quý tộc. Bọn họ được tam hoàng tử cho biết, hoàng đế Trạm Lam đã cho hạ độc bọn họ.
Tam hoàng tử tuyên bố hắn đã ở hoàng cung đã tìm được giải dược cần thiết. Mượn dụ hoặc của giải dược, đám quý tộc này cũng bắt đầu cố gắng hết sức phối hợp với am hoàng tử. Lúc này quý tộc Đế Đô, lại đều muốn làm hết phận sự và đoàn kết hơn so với bất kỳ một thời kì nào trước kia. Đế Đô cũng từ từ đi vào quy đạo. Tam hoàng tử có được nửa đế quốc Trạm Lam, tại đây vài quý tộc không có lối thoát, dưới sự trợ giúp, cũng bắt đầu từ từ vận chuyển lên. Bởi vì hoàng đế Trạm Lam chết mà có vài cơ quan quốc gia bị tê liệt, đã dần dần khôi phục lại bình thường.
Về điểm này, tam hoàng tử chiếm được ưu thế lớn hơn rất nhiều so với Đại hoàng tử ở phía nam. Có lẽ hoàng đế Trạm Lam vĩnh viễn không tưởng tượng được, bố cục lúc ấy của hắn sẽ có lợi cho tam hoàng tử.
Sau khi bắc đế quốc Trạm Lam bước vào quỹ đạo, rốt cục tam hoàng tử bắt đầu đăng cơ, quốc hiệu: Thiên Thống! Ngụ ý đế quốc Trạm Lam chắc chắn thống nhất, loạn thần tặc tử chắc chắn sẽ bị tiêu diệt. Mà hắn tự xưng Long Thiên đại đế!
Khi Tam hoàng tử đăng cơ Nghệ Phong cũng không đến, mà kêu Tử Âm tới chào. Lúc này, Tử Âm ở Đế Đô, ngoài tam hoàng tử ra, đã không ai có thể ngăn được nàng. Mơ hồ có người gọi nàng là Điệp Vận Du thứ hai. Dung mạo của nàng đặc biệt không thua Điệp Vận Du, khiến mọi người đặt nàng song song với Điệp Vận Du thành hai nữ vương Đế Đô.
Điệp Vận Du nắm Hộ Quốc Tông trong tay, trong đó cao thủ đếm không hết. Khẽ dậm chân một cái cũng có thể khiến cả Đế Đô chấn động vài cái!
Tử Âm nắm Kim Lâu trong tay, tuy rằng cao thủ không nhiều bằng Hộ Quốc Tông, nhưng thế lực lại lan rộng khắp Đế Đô. Nếu nàng muốn nháo, một lát sau có thể khiến Đế Đô lâm vào cảnh bạo loạn. Đương nhiên những điều đó cũng không phải là quan trọng nhất. Quan trọng nhất đứng phía sau hắn cũng là một Đế Quân Nghệ Phong.
Có lẽ đám người bọn họ không biết hàm nghĩa đại biểu cho Đế Quân, nhưng một vài người thông minh mơ hồ suy đoán được, Nghệ Phong được gọi là Đế Quân, lực uy hiếp cũng không thấp hơn đế vương chân chính.
Đồng thời, hai tồn tại khổng lồ này, cũng khiến mọi người thông cảm với tam hoàng tử. Dù sao, không có một đế vương nào nguyện ý mình để ngay dưới mắt mình một thế lực có được khả năng chống lại mình.
Sau khi tam hoàng tử đăng cơ không lâu, đổi tên thành Long Thiên đại đế, chính phủ phía nam cũng được thành lập. Đại hoàng tử đăng cơ được gọi là Long Minh đại đế.
Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ đế quốc Trạm Lam đều nghị luận, đồng thời đế quốc Trạm Lam phân chia, cũng chấn động đến mấy đế quốc xung quanh đại lục. Đế quốc Trạm Lam cũng thành đề tài đứng đầu đại lục.
Mà hai vị đại đế là diễn viên, lại giống như cái gì cũng không biết. Mỗi ngày đều là ngoan cố với sự thống trị của bọn họ! Giữa hai bên lại không hề phát sinh một chút ma sát nào. Điều này khiến tất cả chờ đợi nhìn người hai bên tranh đấu để mở rộng tầm mắt.
Tuy nhiên tuy rằng bình tĩnh như thế, nhưng tất cả mọi người hiểu được đây chỉ là bình yên trước cơn bão. Sợ là không bao lâu nữa, khi hai người nắm thủ đô đế quốc trong tay quá ngoan cố, khi đó sợ là sẽ tranh đấu không ngừng.
Mà một trong những diễn viên một tay thúc đẩy tất cả điều này là Nghệ Phong, lúc này lại đứng ở phủ đệ của Nghệ Phong, ôm Tần Y quá nhàn nhã thong thả. Dường như tất cả điều này không liên quan đến hắn.
Tần Y đối với bộ dạng như không liên quan, không thể chạm tới của Nghệ Phong, nàng chỉ có thể không ngừng cười khổ. Sau khi Tần Y nghe được tin tức của một đám người kia, liền hiểu được Nghệ Phong đóng vai trò gì trong đó. Toàn bộ tâm nàng đều bị kéo lên. Những thiết kế liên tiếp này, không cẩn thận chính là tử cục của bản thân. Dù sao mưu sát một đế vương, tưởng tượng cũng có thể thấy được sự nguy hiểm đáng sợ trong đó.
- Về sau không nên làm những chuyện như vậy nữa. Ta cũng không dám nói cho Mộng Nhiên biết, bằng không tiểu ny tử kia có thể bị hù chết!
Tần Y có chút oán trách nói.
Nghệ Phong mỉm cười nói:
- Không phải đã thành công sao?
Tần Y trắng liếc mắt Nghệ Phong một cái, ngay lập tức có chút bất đắc dĩ nói:
- Thật không rõ vì sao đệ phải mạo hiểm như vậy. Điểm này không giống đệ. Chẳng lẽ đệ thật sự chỉ vì muốn mở rộng thế lực của Kim Lâu thôi sao?
Nghệ Phong cười ha ha. Tất nhiên hắn không dám nói cho Tần Y, hắn làm vậy là vì Điệp Vận Du. Bằng không cho dù với tính cách của Tần Y, sợ là cũng sẽ không còn thái độ hoà nhã với Nghệ Phong nữa.
- Tam hoàng tử là huynh đệ kết nghĩa của ta, ta không giúp hắn thì giúp ai!
Nghệ Phong tùy ý tìm một lý do.
Tần Y trắng mắt nhìn:
- Thế giới này không ai ở cùng một chỗ với đệ lâu bằng ta. Đệ là người nào ta còn không rõ ràng sao? Nếu đệ thật sự muốn trợ giúp tam hoàng tử như vậy, hiện tại sẽ không mặc kệ chuyện đế quốc Trạm Lam bị phân chia. Huống chi nếu đệ ra tay, muốn giúp tam hoàng tử thống nhất toàn bộ đế quốc, thời gian cũng sẽ ngắn lại rất nhiều.
Nghệ Phong nhún nhún vai nói:
- Tuy rằng ta được gọi là một Tà Đế, nhưng là một tướng không quân. Ta muốn giúp cũng giúp không được. Huống chi nếu tam hoàng tử ngồi trên ngôi vị hoàng đế, vậy vẫn là chờ chết. Vậy chẳng phải không có một chút thú vị gì sao? Chuyện thống nhất đế quốc, coi như là tăng thêm chút thú vị cho thanh danh của hắn đi!
Tần Y thấy Nghệ Phong cả vú lấp miệng em như vậy, nàng mỉm cười hai tiếng. Chuyện mà ngay cả nàng cũng không nói, vậy chắc hỏi thế nào Nghệ Phong cũng sẽ không nói.
- Đệ tính xử lý chuyện Nghệ gia thế nào?
Tần Y bất đắc dĩ hỏi. Lúc trước khi Nghệ gia đầu nhập vào Đại hoàng tử, dựa theo bản tính của tam hoàng tử, sợ là đã sớm tiêu diệt hắn, nhưng lại không thể không để ý tới cảm xúc Nghệ Phong, cho nên tuy rằng chèn ép Nghệ gia rất lợi hại, nhưng lại không có ý tiêu diệt. Hẳn là lưu lại cho Nghệ Phong, chờ hắn xử lý!
Nghệ Phong nghe Tần Y hỏi như vậy, hắn cũng không rõ mình nghĩ cái gì, bỗng nhiên hắn nhìn Tần Y nói:
- Hiện tại Nghệ Khải Mạc đã ở Nghệ phủ sao?
- Tiểu di đang ở đó!
Tần Y nói.
Nghệ Phong nghe mẫu thân hắn đang ở Nghệ gia, hắn hừ một tiếng nói:
- Bọn họ thực có ý tưởng tốt, chẳng lẽ cho rằng ta không dám tiêu diệt bọn họ hay sao?
Tần Y nở nụ cười:
- Được rồi, đệ không cần phải giả vờ hung ác. Đệ là người thế nào ta còn không rõ ràng sao? Đệ không hạ thủ được.
Tần Y thấy Nghệ Phong không quyết, nàng mở miệng nói hộ.
Nghệ Phong quay đầu đi chỗ khác, không muốn đưa củ khoai lang nóng bỏng tay này cho Tần Y.
Tần Y thấy Nghệ Phong như vậy, nàng bất đắc dĩ lắc đầu, thầm nghĩ cũng biết Nghệ Phong sẽ làm như vậy. Tuy nhiên nếu chỉ cần Nghệ phủ hắn còn dễ nói, nhưng Nghệ gia phóng ra một tin tức, khiến nàng không thể không nói với Nghệ Phong.
- Nghệ gia công bố gia chủ tiếp theo.
Tần Y nói.
Nghệ Phong cười lạnh một tiếng nói:
- Cũng sắp bị diệt, còn có tâm tư công bố gia chủ tiếp theo, bọn họ thật sự quá nhàn rỗi.
- Chính bởi vì sắp bị diệt, bọn họ mới công bố gia chủ tiếp theo, chính là muốn bảo vệ cái mạng của bọn họ.
Tần Y mỉm cười nói.
Nghệ Phong sửng sốt, có chút không hiểu nhìn Tần Y.
Tần Y mỉm cười nói:
- Gia chủ tiếp theo là Nghệ Lưu.
Nghệ Phong ngẩn ra, ngay lập tức Nghệ Phong phẫn nộ cười ngược:
- Tốt, tốt cho một Nghệ gia. Bọn họ tính toán rất tốt!
Danh Sách Chương: