Khắc Lạp Khắc nghe câu nói vậy liền giận dữ trong lòng, thế nhưng thanh âm quen thuộc không khỏi khiến hắn nhớ tới một người, mặc dù người trước mặt có khuôn mặt khác xa ấn tượng của hắn thế nhưng lửa giận của hắn cũng tiêu tan trong nháy mắt.
- Ha ha, Phong thiếu quả nhiên xuất quỷ nhập thần giống như lời đồn. Chậc chậc, ai sẽ tin tưởng Phong thiếu lại là một người như vậy.
Khắc Lạp Khắc quan sát Nghệ Phong từ trên xuống dưới một lần, phát ra một câu cảm thán.
- Ha ha! Nếu như ngươi bị vị trưởng lão biến thái kia dạy dỗ một phen thì cũng có thể biến hóa giống như ta! Ta chỉ học được một chút da lông bên ngoài, che mắt được người thường là dủ rồi. Cường giả có thể phát hiện ra khí tức nên tác dụng sẽ không lớn!
Nghệ Phong không cho là đúng cười nói.
- Ha ha! Phong thiếu nói nhẹ nhàng quá, thế nhưng bên trong Thánh địa có ai được vị trưởng lão kia tự mình dạy đây? Sợ rằng chỉ có Phong thiếu ngươi đi thôi! Ta vẫn rất đố kỵ Phong thiếu...
Khắc Lạp Khắc cười nói.
Nghệ Phong cười ha ha, vẻ mặt tràn đầy trêu chọc nói với Khắc Lạp Khắc:
- Lẽ nào ngươi chỉ có những lời như vậy thôi? Nếu như chỉ có vậy thì ta đi trước!
Nói xong, Nghệ Phong làm bộ dáng chuẩn bị ly khai.
Khắc Lạp Khắc liền nở một nụ cười khổ ngay tức khắc:
- Nguyên bản ta còn tưởng rằng Khắc Lạp Khắc ta là nhân vật rất có cá tính thế nhưng khi thấy phong thái của Phong thiếu thì quả thật giống như đệ tử gặp sư phụ. Được rồi, ta thừa nhận là tìm ngươi có việc!
Nghệ Phong cười cười nói:
- Sợ là chuyện tình của nữ nhân ngươi đi! Ta vẫn không hiểu nổi, nữ nhân kia hận ngươi thấu xương như vậy, thế sao ngươi vẫn cứ giúp nàng!
- Hắc hắc! Cái này Phong thiếu không hiểu được đâu! Chinh phục nữ nhân như vậy mới có ý nghĩa! Ngươi ngẫm lại xem, nữ nhân hận ngươi tới mức tận cùng bỗng nhiên chuyển biến trở thành yêu ngươi tới mức tận cùng. Thật là có cảm giác thành tựu a!
Khắc Lạp Khắc cười tà nói.
Nghệ Phong trắng mắt nhìn, cắt đứt lời Khắc Lạp Khắc nói:
- Không có thời gian nói nhảm với ngươi, ngươi đã hiểu rõ tính tình của ta. Vậy thì đã chuẩn bị làm như thế nào rồi?
Một câu nói của Nghệ Phong nhất thời khiến Khắc Lạp Khắc cười khổ. Hắn đương nhiên hiểu rõ ý tứ những lời này của Nghệ Phong. Hắn đã sớm thấy qua Nghệ Phong có thù tất báo, Trần Ny Đan thiết kế bố cục hãm hại hắn như vậy, hắn không làm ra chuyện long trời lở đất mới là kỳ quái đây. Lời của Nghệ Phong nói trước đây hắn vẫn còn nhớ kỹ:
- Đối với người muốn sinh mệnh của ta, ta đây sẽ liều mạng với hắn. Tuyệt đối sẽ không để nguy hiểm còn tiềm tàng xung quanh!
Nếu như mượn việc chính mình cùng hắn có quan hệ ở Thánh địa thì bị hắn móc ra tí huyết cũng thôi. Nhưng bây giờ Trần Ny Đan thiết kế bố cục chính là muốn giết Nghệ Phong, chuyện này khiến hắn rất đau đầu.
- Phong thiếu cũng không để cho ta chút mặt mũi sao? Buông tha nàng đi!
Khắc Lạp Khắc gãi đầu nói. So với Trần Ny Đan. Khắc Lạp Khắc cảm thấy Nghệ Phong kinh khủng hơn. Trần Ny Đan sợ hãi hắn là do hắn là y sư cao cấp và có thực lực siêu cường. Thế nhưng chính mình hiểu được thân phận của Nghệ Phong, lấy thân phận của Khắc Lạp Khắc hắn muốn tiêu diệt cả nhà Trần Ny Đan vô cùng dễ dàng, huống chi là Nghệ Phong thần bí kia.
Quan trọng nhất chính là người ta căn bản không cần nói trước liền trực tiếp đem ngươi tiêu diệt. Độc thuật của Nghệ Phong hắn đã lĩnh giáo thật sâu.
- Khắc Lạp Khắc, ngươi xác định đầu óc của ngươi không bị nóng lên? Nếu như ngươi đối mặt với người muốn giết mình thì có thể bỏ qua sao?
Nghệ Phong đồng tình nhìn Khắc Lạp Khắc, hắn không nghĩ ra vì sao tiểu tử nhìn như thông minh này lại ngớ ngẩn như vậy?
- Ách... Cái kia, có lẽ... Ta cũng sẽ giết chết, miễn cho hắn nhớ thương chính mình!
Khắc Lạp Khắc ngượng ngùng nói ra.
- Khụ! Ngươi còn biết nói như vậy chứng tỏ óc chưa bị nước vào. Được rồi, nếu như không còn chuyện gì thì bản thiếu gia phải đi tìm nữ nhân kia xử lý. Nếu không phải ngươi đã dùng qua nữ nhân kia thì nhất định bản thiếu gia sẽ sử dụng Ngã Ái Nhất Căn Sài để nếm thử nàng!
Nghệ Phong bất mãn nói, giọng điệu như kiểu Khắc Lạp Khắc chiếm được đại tiện nghi!
Khắc Lạp Khắc nhìn Nghệ Phong cười nói:
- Ta nhớ rõ rằng Phong thiếu từng nói qua một câu tại Thánh địa: bất kỳ chuyện gì cũng có cái giá của nó, ví dụ như một kỹ nữ không chịu dang đôi chân của mình ra thì tuyệt đối là do ngươi ném quá ít tiền! Ta cảm thấy những lời này của Phong thiếu rất sâu sắc, ta nói là, nếu như... Nếu như ta cấp cho Phong thiếu đủ thù lao thì ngươi có nguyện ý buông tha nàng hay không?
Một câu nói khiến tay của Nghệ Phong dừng lại, hắn nhìn Khắc Lạp Khắc trêu chọc nói:
- Ta đã từng nói qua một câu như vậy! Chỉ là ngươi chắc chắn sẽ có thứ đả động được ta sao?
Dáng tươi cười tà mị của Nghệ Phong khiến đáy lòng Khắc Lạp Khắc cảm thấy sợ hãi, công phu sư tử ngoạm của Nghệ Phong hắn đã lĩnh giáo qua, nếu không phải quá mức thích nữ nhân kia thì cho dù chết hắn cũng sẽ không giao dịch với Nghệ Phong.
- Nói đi? Ngươi chuẩn bị cái gì để giúp Trần Ny Đan?
Nghệ Phong mỉm cười nhìn Khắc Lạp Khắc, hắn cũng muốn biết đối phương sẽ lấy cái gì ra để đả động hắn.
- Hẳn là Phong thiếu rất thích tiểu ma nữ đi?
Khắc Lạp Khắc hít sâu vào một hơi, hắn nhớ tới cái giá mình đưa ra liền cảm thấy cũng không cần phải quá lo lắng.
- Rắm thối! Ta phải sửa lại, đó là tiểu ma nữ rất thích ta! Lúc đó ta phải làm ra vẻ đáp ứng thôi, kỳ thực rất thống khổ!
Nghệ Phong bất mãn với lời nói của Khắc Lạp Khắc liền vội sửa sai cho hắn.
Một câu nói khiến Khắc Lạp Khắc khinh bỉ thêm vài phần, trong lòng than thở: so với hắn, ta thực sự còn phải tu luyện dài dài!
- Đúng đúng, lấy Mị lực của Phong thiếu thì đương nhiên là tiểu ma nữ thích ngươi, chỉ là ta nghĩ Phong thiếu cũng sẽ không khiến người khác phải thương tâm đi?
Khắc Lạp Khắc nói lời rất trái lương tâm, mỗi một câu nói hắn đều cảm giác được chính mình dối trá vô cùng.
- Đó là điều tự nhiên, bản thiếu gia được xưng là ngọc diện tiểu bạch long, luôn luôn là người thương hoa tiếc ngọc, dùng tâm bác ái đối với hàng nghìn hàng vạn thiếu nữ có khuôn mặt đẹp.
- Ta nhổ vào!
Rốt cục Khắc Lạp Khắc cũng không nhịn được nữa, phun ra một ngụm nước bọt: hừ, tiểu tử nhà ngươi mà gọi là bác ái? Phải là hoa tâm mới đúng, ta khinh!
- Ta nói thật luôn với Phong thiếu. Ta muốn dùng nữ nhân của ngươi trao đối với nữ nhân của ta, thế nào?
Khắc Lạp Khắc nhàn nhạt nói.
Danh Sách Chương: