Lão gia hỏa, hiện tại đã biết vì sao ta không muốn ngươi đối địch với hắn chứ. Làm như vậy không có chỗ nào tốt với ngươi, hơn nữa tiểu tử này kiêu ngạo thể nào ngươi cũng cảm thụ được, nếu như chọc giận hắn, hắn thật có thể tìm tới mấy Vương cấp tới chém giết ngươi.
Bạo Cương nhắc nhở Bạch Liệt Hỏa, cũng không muốn tương lai lão gia hỏa này gặp chuyện không đáng.
Bạch Liệt Hỏa cười khổ một tiếng, cũng không ngờ được đối phương lại có một thân phận như vậy. Một y sư lục giai cũng đủ ngang hàng tương giao với Vương cấp rồi. Môt y sư thất giai vươt xa luc giai, đia vi càng cao hơn Vương cấp một bậc.
- Mẹ nó... Ta thực sự không tìm được bảo điển sao?
Bạo Liệt Hỏa không cam lòng, thật vất vả mới có được tin tức bảo điển, thể nhưng lại phải bỏ lỡ. Không phải người Bạch gia, vĩnh viễn không thể biết được tầm quan trọng của bảo điển với họ.
- Lão gia hỏa, ta có lời không dễ nghe. Ta không đồng tình việc ngươi đòi bảo điển ở chỗ Phong thiểu, ngươi chẳng lẽ không thấy, vũ kỹ Địa giai người ta có cả đống, còn phải để mắt tới bảo điển nhà ngươi sao?
Bạo Cương khinh thường, đông thời trong lòng càng thêm hiểu kỳ với thể lực sau lưng Nghệ phong, có thể xuất ra nhiều vũ kỹ Địa giai như vậy, khẳng định không thể là môn phái nhỏ được!
Bạch Liệt Hỏa sửng sốt, tuy ràng lời Bạo Cương xác thực khó nghe, thể nhưng đúng là chuyện thực, nếu bảo điển kia nằm trong tay người ngoài, xác thực chẳng có chút ữân quý nào.
- Lão gia hỏa, ta khuyên ngươi đừng tìm hắn rước khổ. Ta nghe tiểu tử Viêm Phong nhà ta nói, tiểu tử này vừa vào học viện đã phế đi hơn mười học viên, trong đó còn có một học viên bạch kim. Hiển nhiên là một gã vô pháp vô thiên! Ngay cả trong học viện Trạm Lam hắn còn dám như thế, một Vương cấp như ngươi tính cái rắm!
Nếu như người khác nghe được lời ‘Vương cấp cái rắm’ này, tất nhiên sẽ mắng Bạo Cương là kẻ ngớ ngẩn. Vương cấp a, đó là tồn tại ngưu bức cỡ nào, đây là tồn tai khiển bao người ngưỡng vong cả đời!
Thế nhưng lúc này lại không ai nghĩ câu này có gì sai lầm. Bọn họ hiển nhiên cam chịu những lời này. So với học viện Trạm Lam, đừng nói là một Vương cấp, cho dù mười Vương cấp cũng coi như rắm!
- Thế nhưng...
Bạch Liệt Hỏa vẫn không cam lòng, bảo điển đối với hắn rất trọng yếu, không thể giải thích được.
- Đừng như vậy nữa, kỳ thực ngươi cũng rõ! Ngểu ngươi quyết phải tìm tung tích bảo điển, nghìn vạn lần đừng uy hiếp hắn. Ta hiện tại rốt cuộc minh bạch một điểm tính cách tiểu tử kia, chính là ăm mềm không ăn cứng. Thể nên, nếu ngươi nhất định phải tìm đầu mối trên người hắn, phải nhớ dùng mềm mới được. Có điều, quan hệ các ngươi hiện tại...
Tuy ràng Bạo Cương không nói rõ, thể nhưng mọi người đều nghe được ý tứ bên trong, hiển nhiên quan hệ giữa Bạch Liệt Hỏa và Nghệ Phong hiện tại có chút khẩn trương. Cho dù dùng mềm, người ta cũng không nhất đinh đáp ứng.
Bạch Liệt Hỏa hít sâu vào một hơi, chậm rãi dẹp loạn chút tâm tư, quay đầu nói với Bạo Cương:
- Bạo Cương, cảm tạ ngươi nói cho ta biết những lời này, tính ta thiếu ngươi một cái nhân tình!
Bạo Cương khinh thường một tiếng, nói:
- Quỷ mới ần phần nhân tình này của ngươi, nếu không sợ hắn thật muốn chém giết ngươi, ta cũng không nói cho các ngươi những lời này. Được rồi, viêc này các ngươi nên giữ trong miêne, đừng có tuyên truyền ra ngoài, miễn cho ta không tiện mở miệng!
Bạo Cương có chút cảnh cáo nói, hắn không hy vọng Nghệ Phong vì chuyện này mà sinh ấn tượng không tốt với hắn.
Bạo Cương nhìn quét qua mọi người, ánh mắt lập tức dừng trên người Bạch Hàn Tuyết, tuy ràng chỉ xem qua vài lần, hắn vẫn không nhịn được mọc lên một cỗ cảm giác kinh diễm, đặc biệt là cặp chân kia, rất có lực hấp dẫn.
Nghĩ vậy, Bạo Cương không khỏi hắc hắc cười, nói:
- Lão gia hỏa, kỳ thực ngươi cũng không phải không có biện pháp giảng hòa với Nghệ Phong. Phong thiếu không phải nói cưỡng bức không được có thể dùng sắc dụ sao? Kỳ thực chủ ý này không tồi, ta nghĩ không có nam nhân nào chống đỡ được mị hoặc của tôn nữ ngươi!
Bạo Cương nói xong câu này, không chút nghĩ ngợi liền kéo Viêm Phong lắc mình chạy đi, hắn biết lão gia hỏa nóng tính kia đang muốn phát cuồng rồi.
Quả nhiên, Bạo Cương còn chưa đi xa được, chợt nghe một câu rống giận:
- Bạo Cương, lão tử không để ngươi yên!
Tiếng gầm lên giận dữ này khiển toàn bộ người tại các phủ đệ bên cạnh Bạch Liệt Hỏa phải hoảng sợ, đồng thời cũng kinh hãi vạn phần:
- Trời ạ, lão đầu tử của Bạch gia thực sự đã đạt được Vương cấp rồi!
Bạo Cương đương nhiên sẽ không quan tâm tới lửa giận của Bạch Liệt Hỏa, hắn đã chọc qua lão gia hỏa này không biết bao nhiêu lần, có lần nào khác với lần này đâu! Hắn nhìn sang Viêm Phong vẫn còn chưa hết kinh ngạc, vỗ vỗ sau đầu hắn, nói:
- Tiểu tử! Hiện tại biết rõ vì sao phụ thân ngươi coi trọng Nghệ Phong như vậy chứ? Sau này ngươi cũng thức thời một chút, đánh tốt quan hệ với hắn. Chuyện này với tương lai của ngươi chỉ có lợi. Một thiểu niên mười tám tuổi, thực lực có thể đạt Tướng cấp, y sư đạt được thất giai. Tương lai hắn không thể dự đoán được.
Viêm Phong gật đầu, trong lòng chịu đả kích, đồng thời không khỏi thầm nhủ:
- Cũng không biết tên biến thái này chui ở đâu ra.
Nghệ Phong có được tùng âm thảo từ trong nhà Bạch Liệt Hỏa, cũng không dừng lại, hắn trực tiếp chạy đến Thúy Lâm Các luyện chế đan dược. Đan dược ngũ gia đối với Nghệ Phong mà nói đã dễ dàng rất nhiều, xác suất thành công còn được Dược Vương Đỉnh gia thành, hầu như đạt tới tám phần mười. Nếu như truyền ra ngoài, nhất định sẽ khiển nhiều người kinh hãi.
Nếu như lão quái đầu biết, điều kiện đan dược làm khó Nghệ Phong cứ như vậy bị hắn luyện chế ra dễ dàng, nhất định sẽ tức giận không thôi. Nguyên bản hắn đang chờ Nghệ Phong không tìm được những đan dược ngũ giai này, đến lúc đó sẽ lại kiểm chuyện với Nghệ Phong.
Hai ngày thời gian, đảo mắt đã qua! Nghệ Phong vẫn không thấy bóng dáng Điệp Vận Du đâu, điều này làm cho Nghệ Phong có chút nhớ, đã thành quen được nữ nhân xinh đẹp mị hoặc này ôm mình ngủ, đột nhiên biến mất không thấy, điều này khiển cho Nghệ Phong rất không quen.
Kỳ hạn một nam càng lúc càng gần, cách thời điểm Nghệ Phong khiêu chiến truyền nhân Tĩnh Vân Tông càng ngày càng gần, tuy ràng không biết thực lực truyền nhân Tĩnh Vân Tông thế nào, nhưng nghĩ đến nhất định không thấp được! Dù sao Tĩnh Vân Tông cũng là một đại quái vật, đan dược hay công pháp khẳng định không thiếu, cao thủ tại tầng nào cũng có thể xếp ra một đống. Thế nên, Nghệ Phong không hề dám coi thường truyền nhân Tĩnh Vân Tông.
Huống chi, biết rõ Nghệ Phong sẽ tới khiêu chiến, để giữ gìn mặt mũi tông môn, sợ ràng Tĩnh Vân Tông sẽ nghĩ hết các biện pháp tăng cao thực lực của nàng.
Danh Sách Chương: