Những linh hồn thể này hiển nhiên có trí lực nhất định. Thấy tử khí căn bản không làm gì được Nghệ Phong, những tử khí được phái đi áp bách Nghệ Phong toàn bộ bị chúng nó hấp thu ngược trở lại. Năng lượng vốn bao vây Nghệ Phong lúc này càng thêm nồng đậm.
Một màn quỷ dị này khiến Nghệ Phong không khỏi nhíu mày. Tuy nhiên, hắn luôn tin tưởng vào bản thân, cũng không có ngăn cản chúng thôn phệ năng lượng. Nghệ Phong muốn xem một chút, những linh hồn thể này rốt cuộc hung tàn như thế nào, xem như là tăng thêm cho mình một chút kiến thức.
Thấy Nghệ Phong không có ý định xuất thủ, tựa hồ linh hồn thể cho rằng Nghệ Phong dễ bắt nạt, đều hưng phấn phát ra thanh âm “xuy xuy” chói tai, sau đó giương nanh múa vuốt đánh về phía Nghệ Phong.
Đúng vậy! Chính là giương nanh múa vuốt! Tuy rằng chúng chỉ mang theo năng lượng nhào tới, nhưng Nghệ Phong có cảm giác thật giống như là một đám mãnh thú khát máu, giương nanh múa vuốt hung tàn đến cực điểm….
Cảm giác như vậy khiến Nghệ Phong hơi nhíu nhíu mày. Đấu khí trong cơ thể cũng truyền lên cánh tay, lập tức vung mạnh ra. Cú vung tay này của Nghệ Phong va chạm cùng một chỗ với năng lượng đang lao tới của đám linh hồn thể kia. Một cú va chạm này khiến đám linh hồn thể bị chấn động văng ra xa xa, mà Nghệ Phong cũng đồng dạng lui về phía sau một bước.
Thông qua lực phản chấn lên cánh tay, Nghệ Phong có thể ước đoán lực lượng công kích của những linh hồn thể này rõ ràng tương đương với lực lượng của Vương Cấp cao giai. Điều này khiến trong lòng Nghệ Phong kinh ngạc không thôi. Tuy nhiên, khiến Nghệ Phong càng kinh ngạc hơn chính là, một kích này của hắn căn bản không làm gì được đám linh hồn thể kia. Khi đối phương bay ngược lại, một lần nữa hội tụ rất nhanh, lại tiếp tục giương nanh múa vuốt lao tới…
Ầm…
Nghệ Phong một lần nữa đánh ra một quyền. Lần này hắn đã có chuẩn bị trước, cũng không rút lui. Một quyền này hội tụ mười thành công lực. Dưới một quyền này, cát đá xung quanh bốc lên mù mịt đầy trời, văng đi tứ tán. Linh hồn thể hung tàn quỷ dị cũng bay ngược ra phía ngoài, xẹt qua khoảng cách mấy chục thước.
Dưới một quyền này, năng lượng linh hồn thể vốn đen kịt cũng bị chấn cho phai nhạt đi rất nhiều. Thế nhưng vẫn khiến Nghệ Phong nhíu mày chính là, bọn chúng lại nhanh chóng hấp thu tử khí xung quanh. Năng lượng cầu vốn bị Nghệ Phong chấn cho hư hao lại trở nên nồng đậm một lần nữa.
- Bản thiếu không tin các ngươi lại thật sự cường đại như vậy!
Nghệ Phong hừ lạnh một tiếng, rốt cục lại xung phong công kích, tung ra một quyền đánh thẳng về phía những linh hồn thể… Lực lượng bá đạo của một quyền này kích phát ra kình khí tàn sát bừa bãi hư không, gió lốc khắp bầu trời cuốn lên vù vù.
Nghệ Phong liên tục đánh ra hơn mười quyền, cho dù với tốc độ khôi phục của hắn, sau mười quyền này cũng cảm thấy lực lượng trong cơ thể tiêu hao một mảng lớn. Nhưng trái lại, năng lượng cầu của hơn mười linh hồn thể kia lại không hề có chút biến hóa nào, vẫn hoàn hảo như lúc ban đầu. Mỗi một lần oanh kích, đối phương lại mờ nhạt đi một chút, nhưng chúng có thể nhanh chóng hấp thu năng lượng từ bốn phía, chỉ khoảng nửa khắc lại đủ bù đắp lượng vừa tiêu hao.
Phát hiện như vậy khiến Nghệ Phong đau đầu không thôi. Hắn nhận ra rằng những năng lượng cầu này hoàn toàn là đánh không chết. Cho dù hắn dùng lực lượng mạnh thế nào cũng không thể diệt được chúng.
Hiện tại rốt cuộc Nghệ Phong hiểu ra tại sao Quái lão đầu lại nói không nên tiến sâu vào bên trong. Tình huống quỷ dị như vậy nếu hắn chưa tấn cấp, đối mặt với mấy chục linh hồn thể, thật đúng là ăn không tiêu…
Tuy nhiên, hiện tại hắn cũng cảm thấy vô cùng nghẹn khuất. Loại cảm giác này thật giống như dùng toàn lực đánh một quyền vào đống bông vậy, căn bản không làm gì được đối phương.
- Kháo… Ta không tin! Một vài linh hồn thể mà thôi, chẳng lẽ là thần thánh sao?
Nghệ Phong cười nhạt một tiếng, rốt cuộc cũng vận chuyển năng lượng Phệ Châu trong cơ thể. Hắn hầu như đã xác định, những linh hồn thể này chính là làm tổ trong năng lượng cầu. Nếu như không thể đánh tan năng lượng cầu, cả đời này cũng đừng mong đánh được nó.
Thế nhưng, trong hoàn cảnh đặc thù của Quỷ Khốc Lĩnh, năng lượng của đối phương hoàn toàn là vô tận, dùng mãi không hết. Nếu muốn đánh tan năng lượng cầu quả thực khó bằng lên trời! Tuy nhiên, điều này chỉ đúng với cường giả Tôn Cấp bình thường, còn đối với Nghệ Phong lại khác. Phệ Châu được xưng tụng là có thể thôn phệ tất cả các loại năng lượng và hồn thể. Hắn không tin những năng lượng cầu này có thể ngăn trở sự thôn phệ của Phệ Châu…
Nghĩ vậy, thân ảnh Nghệ Phong thoáng chớp động, năng lượng trong cơ thể mạnh mẽ tuôn ra. Hắn cũng không định đánh tan những năng lượng cầu này, mà lựa chọn một trong số đó để mạnh mẽ áp chế. Dưới lực lượng tuyệt đối của Nghệ Phong, tuy rằng năng lượng cầu này giãy giụa kịch liệt, nhưng vẫn bị Nghệ Phong mạnh mẽ ngăn chặn.
- Hừ! Bản thiếu muốn xem thử ngươi có thể ngăn cản được Phệ Châu hay không. Nếu như có thể ngăn cản được, bản thiếu không còn lời nào để nói. Trận này, ta nhận thua!
Nghệ Phong hừ lạnh một tiếng, năng lượng âm dương Phệ Châu mạnh mẽ tràn ra, áp chế năng lượng cầu…
Mà trong một khắc khi năng lượng Phệ Châu mạnh mẽ từ trong cơ thể Nghệ Phong tràn ra, linh hồn thể vốn đang đánh về phía Nghệ Phong đột nhiên hoàn toàn ngừng lại, giống như gặp phải mãnh thú cực kỳ hung ác, bắt đầu điên cuồng chạy trốn.
Tình huống này khiến Nghệ Phong hơi sửng số, lập tức nhìn về phía năng lượng cầu bị áp chế trong tay. Năng lượng cầu này cũng đang giãy giụa kịch liệt, linh hồn thể trong đó phát ra thanh âm “xuy xuy”. Nghệ Phong có thể cảm nhận được sự khủng hoảng bên trong thanh âm đó.
Tình huống này khiến Nghệ Phong đại hỉ, năng lượng Phệ Châu trong cơ thể càng liều mạng tuôn trào. Dưới năng lượng Phệ Châu mạnh mẽ tràn ra, năng lượng cầu lúc trước Nghệ Phong không làm gì được rõ ràng đang bị thôn phệ với tốc độ cực nhanh. Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, năng lượng cầu kia đã bị thôn phệ nhỏ đi hai vòng.
Mà tử khí bên ngoài, dưới sự cắt đứt của Phệ Châu, căn bản không thể bổ sung vào được… Tình huống như vậy, khiến Nghệ Phong càng thêm ra sức sử dụng năng lượng Phệ Châu.
Rất nhanh, dưới sự huy động của Nghệ Phong, năng lượng cầu nhanh chóng bị tiêu tán. Lập tức, trong vòng vây của năng lượng Phệ Châu, một bóng người toàn thân màu đen, vẻ mặt dữ tợn không gì sánh được xuất hiện trong lòng bàn tay Nghệ Phong.
- Linh hồn thể?
Nghệ Phong kinh ngạc nhìn linh hồn thể bị năng lượng Phệ Châu bao quanh trong lòng bàn tay. Thi triển hồn lực hơi dò xét một chút, Nghệ Phong phát hiện đây quả thực là linh hồn thể của cường giả. Chỉ là, rất đáng tiếc, nguyên hồn không hoàn chỉnh. Tất cả chỉ là một bộ phận nguyên hồn và toàn bộ thân thể do tử khí ngưng tụ mà thành. Nó đã hoàn toàn thoát ly linh hồn bình thường, thảo nào lại trở nên hung tàn như vậy.
Tuy nhiên, Nghệ Phong nhanh chóng phát hiện, hồn lực mà hắn đưa vào dò xét linh hồn thể không ngờ lại bị linh hồn thể đẩy lui. Khuôn mặt nó nhìn Nghệ Phong vô cùng dữ tợn, nếu không cố kỵ năng lượng Phệ Châu vây quanh, e là đã đánh về phía Nghệ Phong rồi…
Nghệ Phong là một Nhiếp hồn sư, chỉ là một linh hồn thể hắn sẽ không để trong lòng. Tuy nhiên, nghĩ đến một loại khả năng, trong lòng Nghệ Phong lại điên cuồng mừng rỡ không thôi. Những linh hồn thể này đối với năng lượng Phệ Châu của hắn mà nói quả thực là không có chút uy hiếp gì. Nhưng nếu như đối với võ giả bình thường thì sao đây? Võ giả bình thường không có năng lượng Phệ Châu, dưới sự công kích của loại linh hồn thể này, tuy không nhất định có thể làm gì được đối phương, nhưng nếu dùng lực lượng linh hồn thể công kích, quấy nhiễu đối phương cũng không phải là không có tác dụng.
Nghệ Phong tưởng tượng một chút, nếu như trong lúc tranh đấu cùng một võ giả, đột nhiên tung ra mấy linh hồn thể hung tàn, khiến đối phương trở tay không kịp. Vậy…
- Hắc hắc…
Nghĩ vậy, Nghệ Phong cười phá lên một cách quỷ dị, trong mắt cũng tràn đầy hưng phấn… Tuy nhiên, rất đáng tiếc chính là, những linh hồn thể này một khi ra ngoài cũng không có tử khí bất tận mà dùng. Bằng không, mấy chục linh hồn thể, cho dù đối mặt với cường giả Tôn Cấp cũng có thể khiến đối phương sứt đầu mẻ trán.
Chỉ là không biết, những linh hồn thể này ngoại trừ thôn phệ tử khí, có thôn phệ linh khí bình thường hay không?
- Quên đi, như vậy cũng đủ rồi!
Nghệ Phong cũng không tham lam, lấy từ trong giới chỉ ra một bình ngọc, định nhốt linh hồn thể này vào trong đó. Linh hồn thể này hiển nhiên không muốn vào, giãy giụa điên cuồng.
- Hừ!
Nghệ Phong hừ lạnh một tiếng, một đạo năng lượng Phệ Châu đánh tới trên người linh hồn thể. Dưới năng lượng của Phệ Châu, linh hồn thể hét rầm lên “xuy xuy”. Chỉ khoảng nửa khắc, linh hồn thể vốn còn đang giãy giụa, lập tức bị hút vào triệt để.
Sau khi cho linh hồn thể này vào trong bình ngọc, thân ảnh Nghệ Phong cũng không chậm, bay nhanh về phía những linh hồn thể đang chạy trốn. Dưới năng lượng của Phệ Châu, Nghệ Phong thật giống như mèo vồ chuột, từng đạo năng lượng cầu bị Phệ Châu thôn phệ, lộ ra linh hồn thể tiến nhập vào trong bình ngọc của Nghệ Phong.
Dưới sự thu thập điên cuồng của Nghệ Phong, không mất nhiều thời gian, hơn mười bình ngọc đã được lấp đầy. Thấy đã dùng hết toàn bộ những bình ngọc lão đầu tử cho hắn, Nghệ Phong hơi nhíu mày, thầm nghĩ sau này phải xin thêm một ít mới được, tốt nhất là có thể học được cách chế tạo, bằng không từ nay về sau không còn mà dùng nữa.
Tuy nhiên, lúc này Nghệ Phong đã không còn bình ngọc, nhìn xung quanh thấy linh hồn thể vẫn đang chạy trốn, hắn hơi suy nghĩ một chút, bay nhanh về phía một linh hồn thể, lấy từ trong nạp linh giới ra một bình ngọc đã chứa một linh hồn thể trước đó.
Sau khi tìm được thêm một linh hồn thể, Nghệ Phong cho linh hồn thể này vào trong bình ngọc. Khiến hắn vui vẻ chính là, linh hồn thể có thể dễ dàng tiến vào.
Tình huống như vậy khiến Nghệ Phong một lần nữa lao nhanh đi, hóa thành từng đạo tàn ảnh tiếp tục đuổi bắt những linh hồn thể.
Rất nhanh, toàn bộ linh hồn thể trong khu vực này đã bị Nghệ Phong thu thập. Điều này cũng khiến Nghệ Phong đặt chủ ý lên các khu vực xung quanh. Khi bình ngọc trong tay đều đã chứa hơn mười linh hồn thể, nó rốt cục không thể chứa thêm được nữa.
Nghệ Phong đóng nắp bình ngọc lại, tiếp tục lấy trong người ra bình ngọc thứ hai, cho từng linh hồn thể vào trong đó. Nghệ Phong cũng mặc kệ nhiều linh hồn thể quá có thể khiến bình ngọc hỏng mất. Tuy rằng lão đầu tử nói mỗi bình ngọc chỉ nên chứa một linh hồn thể.
Nhưng nhìn những linh hồn thể dụ hoặc trước mắt, Nghệ Phong không khỏi cảm thấy tiếc của.
Tìm tròn mấy ngày, rốt cuộc Nghệ Phong đã bỏ đầy bốn bình ngọc, lúc này mới dừng lại, bởi vì linh hồn thể xung quanh đã bị hắn quét sạch. Mà những chỗ sâu bên trong, Nghệ Phong cũng không dám tiến vào.
Linh hồn thể nơi đây đã có thực lực Vương Cấp cao giai, bên trong sâu kia nói không chừng còn có thực lực Tôn Cấp. Một hai linh hồn thể hắn còn có thể miễn cưỡng ứng phó, nhưng nếu như xuất hiện một lúc tám mười cái, vậy thì xong rồi. Mà loại tình huống này, tuyệt đối có thể xảy ra.
Danh Sách Chương: