Mục lục
Mị Ảnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Danh tiếng hiện tại của ngươi, không phải cũng đủ chói mắt sao? Bá đạo giữ lấy từ Hoa Hạ, nhất cử chém giết hơn mười người của học viện, thậm chí có học viên Bạch Kim. Sau lại chém không ít người nữa! Hiện tại danh tiếng của ngươi đã khiến cả học viện Trạm Lam đều nghe thấy!

Lão nhân nhìn Nghệ Phong cười nói.

Những lời này, khiến trong lòng Nghệ Phong chột dạ, lão nhân này nói những chuyện tình mình trái với nội quy học viện, hắn rốt cuộc là muốn thế nào?

- Đừng lo, thế giới này là thế giới cường giả vi tôn, ngươi chém giết bọn họ ta còn không đến mức tức giận, đồng dạng, ngày nào đó ngươi bị người khác chém giết, ta cũng sẽ không lưu ý!

Lão nhân nhàn nhạt nói.

Nghệ Phong thở dài một hơi, đồng thời cũng không khỏi cảm thán lão nhân đối với sinh mệnh của học viên quá mức lãnh đạm.

- Ha ha, viện trưởng có phải là bỏ đi Luyện Ngục!

Đối với Luyện Ngục, Nghệ Phong cảm giác trong lòng phát lạnh. Giống như kinh mạch bị đóng băng vậy!

Lão nhân cười cười nói:

- Tuy rằng lão hủ không quản ngươi giết bao nhiêu người, thế nhưng trái với nội quy học viện chính là sai. Đã làm sai phải bị xử phạt, không có chuyện bỏ đi như ngươi vừa nói!

Trong đáy lòng lão nhân nói thêm một câu: huống chi Quái lão đầu kia cố ý yêu cầu, hắn yêu cầu, cho dù là ta cũng không dám cự tuyệt!

- Ách...

Nghệ Phong vốn không ôm hi vọng, thấy lão nhân nói như vậy, hắn cũng không khỏi cảm thấy thất vọng.

- Vậy không biết viện trưởng tìm ta tới là có ý gì?

Nghệ Phong dò hỏi.

Lão nhân cười cười, trực tiếp nói với Nghệ Phong:

- Ta nghe nói ngươi là Y Sư cao cấp?

Nghệ Phong thầm nghĩ, quả nhiên là nguyên nhân này. Nghệ Phong nghĩ mình hẳn là có thể tính toán địa vị của Họa Thủy ở học viện Trạm Lam một lần nữa, ngay cả viện trưởng cũng muốn giúp nàng, điều này còn có thể bình thường sao!

- Y thuật của tiểu tử miễn cưỡng tính là thất giai cao cấp, bệnh tình bình thường có thể giải quyết!

Nghệ Phong nói rất khiêm tốn.

Lão nhân hơi sửng sốt, mặc dù hắn biết Nghệ Phong là Y Sư cao cấp, thế nhưng thật không ngờ Nghệ Phong lại đạt tới trình độ thất giai cao cấp. Y Sư trình độ như vậy, ngay cả bản thân mình cũng phải có vài phần kính trọng!

- Khó trách ngươi tự tin nói có thể hóa giải chất độc của Lam Lăng Hoa biến dị, thân phận Y Sư thất giai cao cấp, có thể cho ngươi tung hoành ở đế đô!

Lão nhân vừa cười vừa nói.

Nghệ Phong lắc đầu, hướng lão nhân nói:

- Viện trưởng nói sai rồi, y thuật thất giai không đủ để hóa giải chất độc của Lam Lăng Hoa biến dị!

- Ách! Ý của ngươi là ngươi không giải được chất độc của Lam Lăng Hoa biến dị?

Lão nhân mỉm cười nhìn Nghệ Phong:

- Vậy gan của ngươi thật lớn, không thể giải còn dám lấy thân thử độc!

- Chính là bởi vì ta giải không được, nên mới lấy thân thử độc. Lấy thân phận của viện trưởng, hẳn là có thể hiểu được Lam Lăng Hoa biến dị kinh khủng cỡ nào!

Nghệ Phong nhìn lão nhân cười nói.

- Hiểu một chút! Chỉ là không phải ngươi muốn giao dịch cùng học viện Trạm Lam sao? Vậy ngươi nói cho ta biết, ngươi có mấy thành nắm chắt có thể hóa giải chất độc này?

Lão nhân nhìn Nghệ Phong cười nói.

- Ha ha, cái này phải nhìn thành ý của học viện Trạm Lam rồi, nếu như Cao Thiên, Cao Không theo ta, ta nghĩ là mười thành! Còn nếu bọn hắn không theo ta, ta mỗi ngày lo lắng hãi hùng về vấn đề an toàn của mình. Như vậy giải độc thành công xác suất rất nhỏ!

Nghệ Phong nhìn lão nhân cười nói.

Lão nhân chăm chú nhìn Nghệ Phong, trong ánh mắt tràn đầy tiếu ý trêu chọc:

- Ngươi là học sinh đầu tiên nói điều kiện với ta!

Nghệ Phong cười nói:

- Mọi chuyện chung quy đều có người đi đầu, ta nguyện ý đi đầu trong chuyện này!

- Hảo một truyền nhân của Tà Tông, quả nhiên có can đảm!

Lão nhân nhìn Nghệ Phong, tán thán nói.

Nghệ Phong thấy hắn biết thân phận của mình, hắn cũng không ngạc nhiên, cười cười đứng ở nơi đó không nói gì.

- Ta có thể tạm thời cho ngươi mượn để Cao Thiên, Cao Không!

Lão nhân đột nhiên nói, cái này khiến Nghệ Phong cũng hơi ngẩn ra.

Lão nhân quét mắt nhìn Nghệ Phong nói:

- Chỉ ba năm, ba năm sau, Cao Thiên, Cao Không như trước là người của học viện Trạm Lam ta!

- Ba năm?

Nghệ Phong thì thầm một tiếng, tuy trong lòng có chút đáng tiếc, thế nhưng hai cường giả Tướng Cấp thủ hộ ba năm đổi hóa giải chất độc Lam Lăng Hoa biến dị, cũng đáng a!

- Vậy y theo ý tứ của viện trưởng, ba năm thì ba năm. Bất quá, hai huynh đệ Cao Thiên, Cao Không sẽ nghe ta nói sao?

Đây là việc mà Nghệ Phong lo lắng, bọn họ xuất thân học viện Trạm Lam, tâm cao khí ngạo, khó tránh khỏi không nghe mình nói, nếu có thị vệ như vậy, còn không bằng không có.

Lão nhân cười cười nói:

- Điểm ấy ngươi yên tâm, trong ba năm này, bọn họ sẽ tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh của ngươi, coi như là ngươi muốn bọn họ đối nghịch cùng học viện Trạm Lam, bọn họ cũng sẽ không chùng bước!

- Ha ha! Viện trưởng nói đùa, ta sao dám đối nghịch cùng học viện Trạm Lam!

Nghệ Phong cười cười, chỉ là đáy lòng lại bội phục vạn phần. Đã sớm nghe nói học viện Trạm Lam bồi dưỡng thị vệ, kỷ luật vô cùng tốt, mệnh lệnh của chủ nhân là trên hết. Xem ra là sự thật!

- Độc trong cơ thể nha đầu, ta không hy vọng đến lúc đó nghe ngươi nói giải không được.

Lão nhân nhàn nhạt nói, thế nhưng trong giọng nói có uy nghiêm rất lớn.

- Viện trưởng yên tâm! Ta cũng trúng độc, ta còn không đến mức lấy mạng mình ra nói giỡn!

Nghệ Phong cười cười nói.

- Uhm!

Lão nhân gật đầu, quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ, bỗng nhiên lẩm bẩm:

- Thế giới này rất lớn, thế nhưng tương lai đúng là thuộc về thanh niên! Chúng ta đã già rồi!

Nghệ Phong tự nhiên minh bạch ý tứ mà lão nhân tiết lộ cho mình, hắn cũng nói:

- Tuổi trẻ chung quy cũng phải dựa vào người lão thành để chống đỡ!

- Dã thú trong thâm sơn, có rất nhiều loại vừa sinh ra, phụ mẫu chúng nó đã không quản, nhưng mà bọn chúng vẫn kiên cường sống sót như trước. Mà những dã thú như vậy, đa số đều là bá chủ của thâm sơn. Đây là thế giới cường giả vi tôn, người kỳ thực cũng là dã thú!

Lão nhân không quay đầu lại, vẫn nói như trước.

Nghệ Phong nghe lão nhân nói, hắn có chút ngộ đạo:

- Cảm tạ viện trưởng chỉ điểm!

Lão nhân lắc đầu nói:

- Thế giới này, ngươi có thực lực là có thể có tất cả, khi ngươi có thực lực như chúng ta, ngươi sẽ phát hiện thế giới này rất lớn, cũng thâm sâu khó dò!

Nghệ Phong cười cười nói:

- Ta hiện tại không muốn biết thế giới này lớn bao nhiêu, ta muốn làm chính là bảo vệ tốt những người mình quý trọng!

Lão nhân cũng nở nụ cười, hắn nói:

- Người giám hộ kỳ thực so với sát nhân còn khó khăn hơn! Đặc biệt là bảo hộ những người cực kỳ ưu tú cùng mỹ lệ!



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
NT
Nhất Thống04 Tháng năm, 2019 11:14
Truyện này hay nha ae
BÌNH LUẬN FACEBOOK